Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2B6pwEfsbc

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ngay sau đó, tôi cúi gập người, nôn thốc nôn tháo.
Chỉ tay về phía lưng , tôi yếu ớt:
“Vỗ lưng giúp tôi .”
dịu dàng vỗ lưng tôi, ánh đầy vẻ quan tâm:
“ nôn mức này?”
anh dìu tôi :
“ viện kiểm tra xem . Tôi muốn rốt cuộc bị gì.”
Tôi ngước lên anh, ánh cảnh giác.
quay mặt , giọng đầy vẻ lảng tránh:
“Đừng hiểu lầm, tôi chỉ muốn khoản tư đổ sông đổ biển thôi.”
Tôi hất tay anh , bước chậm rãi về phía bãi đỗ xe:
“ cần viện. Tôi rất khỏe mạnh.”
*Dĩ , nếu cùng anh viện, chuyện tôi mang thai làm giấu được?*
vẫn chậm rãi bước theo tôi:
“Để tôi đưa về nhà.”
Tôi nhướng mày, quay trêu:
“ phải anh sẽ xen vào chuyện tôi nữa ? Thế nào???”
Gương mặt anh cứng đờ, im lặng lúc lâu.
bất ngờ quay , khẽ :
“Gâu… gâu gâu…”
Thấy tôi chút do dự mà bật thành tiếng, anh nghiến răng nghiến lợi:
“Đội chó cứu tới đây!”
6
gian chật chội trong xe, mùi hương hoa cam tràn ngập khắp nơi.
Tôi ngồi trên ghế phụ, nghiêng tựa vào cửa sổ, ngoài.
“ nôn thế, thật sự cần viện ?”
Tôi lắc :
“ cần đâu, nhà tôi sẵn thuốc .”
Anh đột ngột đổi chủ đề:
“Trần Mộc Xuyên cứ quấy rối mãi vậy à?”
Tôi thoáng ngạc , hiểu anh hỏi chuyện này.
“Tạm ổn . Tôi chặn hết liên lạc anh , nên anh mới mò đây.”
“ chặn? đây, hồi còn đại học, hai người phải rất thân thiết ?”
Tôi nhếch mép nhạt:
“Anh ngoại tình, tháng cặp với cô tiểu thư giàu . Xem thường tôi .
“Lúc tôi tròng mới thích anh . Loại đàn ông như vậy, cho tôi cũng cần.”
nghiêng tôi, khóe môi nhếch nhẹ thành nụ mỉm:
“Sau này nhớ mở to mà cho rõ. Vì thật , Trần Mộc Xuyên đã ngoại tình năm .”
“ năm ?” Tôi sững sờ.
Đó chẳng phải là lúc tôi vừa tốt nghiệp ?
Tôi nhạt, lạnh lùng đáp:
“Anh đúng là giỏi thật.”
Nhưng ý nghĩ lóe lên trong tôi. Giọng bất giác cao vút:
“ anh anh ngoại tình năm ? anh chúng tôi là bạn học đại học? Anh điều tra tôi?”
hề tỏ nao núng, ngược còn gật dứt khoát:
“Tìm hiểu về cộng sự chút thôi. gì mà ngạc thế?”
vẻ mặt hờ hững anh , tôi tức bật .
Chậm rãi mở miệng:
“Thật ? Vậy anh cộng sự đang mang thai ?”
Nụ trên môi cứng đờ.
Đôi đen sâu thẳm anh đột trở nên sắc bén, lạnh lẽo như băng