Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9zphGkqkO8

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cả tôi run . Sao tự dưng tôi chọc giận anh ta làm ? Anh giận thì phải chuyện đùa.
Giọng nghiến răng nghiến lợi vang :
“ của ai?”
Tôi không nhịn được bật :
“Không phải của anh thì của ai?”
Thật , tôi biết anh đã nhận tôi từ lâu, vậy nên cần giấu giếm thêm làm .
Ngón tay anh hơi siết , gương lộ rõ sự kinh ngạc:
“ ý ?”
Tôi lạnh lùng đáp:
“Đêm đó, anh có đeo hay không, lẽ anh không biết?”
trong vài giây ngắn ngủi, biểu cảm trên Phó Từ thay đổi liên tục.
Cuối , anh hạ quyết tâm, nghiêm túc hỏi:
“ định thế nào?”
Tôi dè dặt đáp :
“Anh thì sao?”
Dù sao đây của anh, tôi nghe ý kiến của anh .
Anh ngập ngừng vài giây, rồi rút từ trong túi chiếc thẻ đen, đưa tới tôi:
“Tôi tôn trọng quyết định của .Nếu sinh , tôi nuôi. Nếu không, tôi tôn trọng.”
7
Sáng sớm, tôi khỏi khu chung cư, ánh nắng ban mai chiếu sáng mọi ngóc ngách.
Từ xa, tôi đã thấy chiếc Maserati màu hồng chói lọi đỗ ngay cổng.
Phó Từ xuống xe.
Anh mặc áo hoodie trắng, quần thể thao đen, giày sneakers trắng. Mái tóc được cắt tỉa gọn gàng, cả toát vẻ sáng lạng, trẻ trung.
những dài về phía tôi, anh cau mày, vẻ đầy chê bai:
“Bộ đồ sao? hợp chút nào. Vẫn còn thời gian, mau đi thay bộ khác hợp với tôi hơn.”
Tôi cúi đầu trang phục của mình – áo len quần ống rộng cạp cao, kiểu phối đồ công sở rất đỗi bình thường.
Tôi ngẩng đầu anh đầy khó hiểu.
Anh giơ quyển sổ đỏ , thản nhiên :
“Chúng ta đi đăng ký hôn.”
Tôi sững , mắt trợn trừng, cả không thể cử động.
Mất vài giây, tôi mới thốt :
“Phó Từ, anh cái quái vậy? Não anh có vấn đề à?”
8
“ đừng nghĩ nhiều, tôi đơn thuần cho đứa trẻ mái nhà thôi. biết đấy, kiểu chúng tôi thường xuyên bị thúc giục hôn, sinh .”
Tôi gật đầu cái máy. Phó Từ đã 28 tuổi, bị gia đình hối thúc chuyện cưới xin có lạ.
Nhưng anh ta hôn, chắc chắn có rất nhiều cô gái đổ xô vào.
“Tại sao tôi? vì tôi đang mang thai thôi sao?”
“Tôi không phải vì thích ở bên đâu, đừng nghĩ ngợi lung tung. ở bên giải quyết được rất nhiều vấn đề của tôi lúc , giúp tôi bịt miệng bọn họ thôi.”
Tôi chớp mắt, thẳng vào anh:
“Tôi thích anh, anh không cần lặp việc anh không thích tôi làm . Nghe cứ ‘ở đây không có bạc’ ấy.”
Vài năm , khi tôi bị bệnh, bác sĩ đã từng rằng tử cung của tôi mỏng, việc mang thai rất khó khăn.
Lần nếu tôi bỏ đi đứa trẻ, có lẽ bao giờ có cơ hội mang thai nữa.
Vậy nên, tôi quyết định giữ đứa , bất kể Phó Từ có chịu nuôi hay không.
Cuối , tôi chọn áo sơ mi trắng hợp quần jeans, anh đến Cục Dân Chính.