Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
5
Trọc Châu nhìn lòng bàn tay mình, siết lại buông, buông lại siết.
Sau đó hắn cúi đầu nhìn xuống, thì thầm: “Ta… yếu thật sao? Không có mà…”
Khác Thận đại quân nhìn hắn, bất đắc dĩ bật cười: “Lão thúc vương xưa có thể nuôi cả trăm thị thiếp, hoàn toàn nhờ một phương thuốc bí truyền gọi là Đại Lực Bù Bù Hoàn.
Nếu đại vương không tự tin, chi bằng để ta đến xin hắn viên?”
Trọc Châu trừng mắt lườm hắn ta, vung tay đấm một cú vào vai, kéo hắn ta đi cưỡi ngựa, lôi đại quân ra khỏi tầm mắt nóng bỏng của ta.
Ta nhìn bóng lưng người, tặc lưỡi một cái: “Nam… nam nhân… thật nhỏ mọn.”
6
Tối hôm , người thị tẩm dĩ nhiên vẫn là Trọc Châu.
Ta cực kỳ chán nản, hôm qua mới viên phòng xong vẫn hơi mỏi mệt.
Ta không ăn một quả đã cắn , nhất là loại quá tốn sức nhai như hắn.
Nội thị chưởng sự cạn lời: “Đại phi, hạ đại vương là bổn phận của người.”
Đôi mắt ta ướt rượt long lanh, ánh vẻ nghi hoặc: “Nhưng… ở Tây Lương… đều là… nam nhân… hạ ta.”
Nội thị chưởng sự đáp: “ cung có hoạn quan hạ là chuyện bình thường.”
Ta lắc đầu, nghiêm túc sửa lời: “Không… không phải hoạn quan. Là… diện thủ.”
ánh mắt kinh hãi của hắn ta, ta giơ bốn ngón tay nhỏ nhắn mềm mịn: “Ta có… bốn người.”
Đám nội thị và cung nữ mắt tròn mắt dẹt, như thể thấy quỷ: “Bốn … nam nhân???”
Ta nghiêm túc gật đầu.
Thật ra từ ta trở xuống, mỗi người ta đều có bốn diện thủ.
Mẫu hoàng có mười nhi nữ.
Đại tỷ thanh lãnh cao ngạo, là tế ti của quốc gia, quản việc thần linh tế lễ.
Nhị tỷ thâm trầm mưu sâu, hiện là quốc sư chấp chính, phò trợ triều đình.
Tam tỷ được Nhiếp chính vương tiến cử kế vị đại thống, trở thành nữ vương trẻ nhất từ trước tới nay.
tỷ tỷ đều là kẻ khôn ngoan xảo quyệt.
Nhưng đến lượt tứ tỷ, rõ có phải mẫu hoàng sinh nhiều quá đến mức cạn mực, phong cách đột ngột rẽ hướng, hóa thành đầu óc ngập tràn tình yêu.
Dẫn đến việc năm, sáu, bảy, tám, chín, mười, tất cả đều là mỹ nhân da trắng não chó.
ta nhỏ, từng có một thiếu niên khách lẻn vào hành cung mưu sát tứ tỷ.
Ban đầu tứ tỷ cầm đao định chém.
Nhưng vừa thấy mũi thiếu niên kia, tỷ lập tức đứng hình.
Không chỉ buông vũ khí chịu trói, tỷ tỷ khác chạy tới định xử tử khách, tứ tỷ lại dang tay ra như chim non bảo vệ hắn ta phía trước, hùng hồn hét : “Hắn chắc chắn có ta lòng nên mới vượt ngàn dặm tới ta!”
Đại tỷ: “???”
Nhị tỷ: “…”
Tam tỷ thì dứt khoát , xông tới tặng tứ tỷ một bạt tai, sau đó thu nạp luôn thiếu niên vào hậu cung của mình.
Về sau… ba vị tỷ tỷ sợ ta cũng học theo.
Không lời, giật hết núm vú giả của ta, mỗi người phân bốn nam nhân hạ.
Bắt ta nhìn đến phát chán, nhìn đến phát sợ, phòng bệnh “não yêu” tận gốc.
“Chưa từng trải qua bốn nam nhân, sao biết nào là tình yêu?” Lời của nhị tỷ, bắt ta chép mười mỗi ngày.
7
Ta không Trọc Châu…
Hắn quá dính người.
Đặc biệt là giận.
Sao biết hắn giận à?
suốt cả đêm hắn cứ phụng phịu hỏi: “Ta kém cỏi đến sao?”
Ta biết rõ là ta nhìn Khác Thận đại quân hơi nhiều, hắn ghi thù .
Nhưng mà nhìn thân pháp của hắn, rõ ràng là luyện công cẩu thả, sao sánh được với đại quân kỷ luật nghiêm minh kia chứ?
nữa ta vốn mang nhiệm vụ mà gả sang đây, chính là để gây mâu thuẫn giữa huynh đệ họ.
Ta híp mắt dỗ hắn: “Chuyện… … đâu… có gì to tát, cùng… chơi một lượt… cũng được mà…”
“???” Nam nhân có vẻ sắp phát điên.
Ta vội vàng bổ sung: “Ý ta là… cưỡi ngựa… ta cũng… rất giỏi.”
Hắn lúc mới chịu yên lặng.
Trừng mắt hỏi: “Thật sự có bốn diện thủ?”
Ta gật đầu.
Thấy hắn chuẩn bị bĩu môi, ta nhét ngón tay vào miệng hắn, cố gắng dỗ dành: “Nhưng ta… ai cả.”
Trọc Châu ngậm ngón tay ta, như đang gặm núm vú dỗ trẻ con, cuối cùng cũng chịu ngoan ngoãn.
Ta trợn trắng mắt nhìn màn giường.
Mẹ kiếp, người ta nữ nhi gả đi sẽ thay đổi, quả nhiên không sai.
Ta đây mới ngày thê tử, chuyện đã nhanh phân nửa.
Mười sáu năm không chữa nổi, giờ có nam nhân bên cạnh lại đỡ .
Tam tỷ thật không ra gì, chỉ bảo ta nội ứng, đâu có là phải bồng cả con theo?
Nam nhân thật khó dỗ quá đi.
Cũng may ta xinh đẹp, bàn tay nhỏ vung là nắm được tâm hắn.
Đặt tay eo, đúng là bản lĩnh của ta.
8
Ta thật không hiểu nổi, quân vương sao lại có thể mắc “não yêu” được?
Ta muốn gì là hắn cái đó, đến bản đồ sơn hà cũng là đưa .
Khác Thận đại quân cũng không hiểu nổi.
Nhíu mày nhìn Trọc Châu, mà lý do hắn đưa ra khác gì tứ tỷ đầu đất của ta: “ nàng … xinh đẹp.”
Ta nhìn thấy trên Khác Thận đại quân biểu cảm y hệt đại tỷ, nhị tỷ, tam tỷ lúc muốn đánh người.
Cơ mà… thật, lý do … có gì sai.
Khiến ta bắt đầu thấy mất tự tin.
Tấm bản đồ sơn hà vừa dễ dàng đến tay như vậy, lúc trước ta nghi là có cạm bẫy.
Giờ thì… chỉ thấy đầu hắn chắc là mọc mụn.
Khác Thận đại quân tức đến xanh mét, ta thức thời rút lui khỏi .
Gió lùa qua, mang vài câu vang ra ngoài.
“Ngươi cứ lơ là như vậy, không sợ nàng ta là nội ứng tới ngươi sao?”
“Nàng đẹp kia, lại là vương nữ Tây Lương, ai mà là ? Nhất định là lòng có ta nên mới hạ mình đến đây hành ta.”
Ta tặc lưỡi.
Thật muốn giới thiệu tứ tỷ hắn…
9
Dù sao thì… câu đó của Trọc Châu cũng không sai.
Lâu Lan vốn là một tiểu quốc nằm giữa thảo nguyên và sa mạc.
Trước kia từng là chư của phương Bắc, lấy được một vương nữ Tây Lương như ta, thật ra có phần không xứng.
Nhưng từ Trọc Châu ngôi, khai chiến với phương Bắc, thoát khỏi thân phận chư .
, lễ thành hôn của ta do triều đình Lâu Lan cử hành, nhưng ba tháng sau, lễ sắc phong Đại Phi sẽ diễn ra long trọng, nước sẽ đến chúc mừng để vị tân vương trẻ tuổi được nở mày nở .
tỷ tỷ ta dĩ nhiên cũng sẽ đến.
Ta không mấy mong ngóng tỷ tỷ.
Điều ta quan tâm cả… là Cửu hạ của Nam quốc – Triệu Cẩn Hoài người đã khiến tam tỷ ta si mê đến dại khờ.
Tứ tỷ quản lý Long Phụng Vệ.
Tam tỷ đã mấy ra lệnh tứ tỷ, bằng mọi giá phải ám sát Cửu hạ.
Ta và tứ tỷ đều cạn lời: “Cửu hạ rốt cuộc đắc tội gì với tỷ vậy?”
Tam tỷ nghiêm túc trả lời: “Hễ ta vừa nhìn thấy hắn là tim siết lại, tứ chi tê rần, nhất là lúc hắn cười, đầu ta đau như búa bổ.”
Ta: “…”
Tứ tỷ: “…”
Đúng là khí độ nữ vương.
Nữ tử khác vừa thấy mỹ nam thì đỏ tim đập: “A! Chắc chắn là chân mệnh thiên tử của ta, ta yêu từ cái nhìn đầu tiên!”
nữ vương nhà ta vừa nhìn thấy mỹ nam co rút tim gan: “Tên chắc chắn khắc ta, đi, diệt trừ hậu họa.”
Thật sự… không sai chút nào.
Ta muốn tỷ mà tặng một điểm “6” tuyệt đối.
Nhưng ta cũng rất tò mò, rốt cuộc là nam tử kiểu gì, mày liễu môi anh đào nào mà chỉ liếc một cái cũng khiến tam tỷ ta run rẩy cả người?
cuối cùng ta cũng được diện kiến Cửu hạ lừng danh thiên hạ.
Sau đó, đầu tiên đời, ta ra một câu trôi chảy nhất: “Đây phải là… ánh trăng thành tinh hay sao?”
gian lại có người ôn hòa, trẻo đến nhường , đứng yên một chỗ cũng tỏa ra vẻ điềm đạm như ánh trăng không lời.
Dung nhan như , ta xem mà cũng mê mẩn.
Nữ vương nhà ta người ta chỗ nào? Gặp hắn ta , ai mà không rung động chứ?