Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9AFiTBtlQW

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 1

Để dò la xem nam thần bồ , tôi add Wechat bạn của cậu .

Tôi hỏi đối phương: “Bạn ơi giúp hỏi xem Tần Vũ Dương lớp bạn bồ với, cậu .”

Đối phương: “Cậu bảo .”

Tôi hài lòng trả lời: “Cảm ơn nha, bạn gửi tên để lưu, sau việc gì giúp bạn.”

Đối phương: “Tần Vũ Dương.”

Toang!

Vụ yêu thầm của tôi trực tiếp biến theo đuổi công khai luôn rồi!

1

Lúc biết add nhầm Wechat của chính Tần Vũ Dương, tôi quê muốn đào luôn ba sảnh bằng .

Năm nhất khai giảng bao lâu, tôi đã đổ Tần Vũ Dương từ nhìn đầu tiên trong câu lạc nhiếp ảnh của trường.

Tôi lén lút dò la cậu là sinh viên năm nhất khóa khoa với .

Để cưa đổ cậu , tôi mò lên diễn đàn trường add Wechat bạn lớp của cậu .

ai mà dè, đó là chính !!!

Vụ yêu thầm c.h.ế.t tiệt của tôi phút chốc biến theo đuổi công khai luôn!

Quê hơn nữa là, mai câu lạc hoạt động tập thể, tất cả viên đều tham gia!

Hết cách, hôm sau tôi đội mũ, lén la lén lút hoạt động, rồi kín đáo ngồi trong góc, định bụng chuồn êm.

Đợi hoạt động vừa kết thúc, tôi chuồn lẹ. Ai dè vội quá, trái vấp , ngã lăn cù mèo từ bậc thang xuống, đau hít hà hơi.

Động tĩnh lớn làm cả nhiệm câu lạc chú ý, “Bạn ơi, em không sao chứ?”

Nhìn mắt cá của tôi, sưng vù bánh bao.

Tôi cố nén đau nói: “Hình trật rồi…”

nhiệm gọi thẳng ra sau: “Tần Vũ Dương, giúp đưa bạn y tế , tôi còn việc.”

Nghe vậy, tôi hoảng hồn từ chối lia lịa, “Không… không cần phiền bạn Tần đâu ạ, em để bạn đón là rồi.”

Tần Vũ Dương gần, chẳng nói gì, đỡ tôi dậy khỏi mặt đất rồi thản nhiên nói: “ thôi.”

Bị cậu dìu , tôi muốn trốn không .

Suốt đường tôi im thin thít, cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của , chỉ sợ cậu nhắc đoạn hội thoại xấu hổ tối qua.

May mà Tần Vũ Dương biết ý, không nói lời nào khiến tôi khó xử.

Bôi thuốc xong ở y tế, tôi vội nói: “À… Bạn Tần, tôi gọi bạn đón rồi, anh về trước . Hôm nay cảm ơn cậu.”

Tần Vũ Dương cất điện thoại, “ừ” tiếng nhàn nhạt, rồi đứng dậy định .

nửa đường, bước Tần Vũ Dương dừng , ánh mắt lạnh lùng nhìn tôi rồi nói: “Bạn Giang Ỷ Hoài, cậu tôi à?”

!!!

Trời cứu!!!

Bảo sao cậu im lặng suốt đường, hóa ra là đang ém hàng tung chiêu cuối!

người đã hỏi rồi, không khí đây rồi, tôi chắc chắn không thể yếu .

là tôi mắt sáng long lanh nhìn cậu , “Đúng á, Tớ cậu. Cậu muốn thử tớ không? Tớ dễ thương lắm đó~”

Tần Vũ Dương sững người, không ngờ tôi thẳng thắn vậy.

Hoàn hồn , cậu nghiêm mặt nói: “Xin lỗi nhé, bạn . Tôi ý định tìm bạn gái. Cậu đừng tôi nữa.”

Lời không sai chỗ nào.

là tôi hỏi: “Vậy sau lúc nào cậu định tìm bạn gái, tớ đặt gạch trước không?”

Người bình thường tỏ tình bị từ chối, chắc là thấy xấu hổ rồi bỏ cuộc luôn.

tiếc thay, tôi là loại người số hai, không biết xấu hổ là chi chi.

Tần Vũ Dương chắc lần đầu gặp đứa cứng đầu tôi, là nói giọng kiểu cách: “Thôi khỏi, cậu không gu của tôi.”

Rất tốt.

dạng của cậu đã công khơi dậy m.á.u hơn thua của đứa cứng đầu tôi rồi đấy.

là tôi chống nhảy lò cò trước mặt cậu , hừ nhẹ tiếng nói: “Tôi đây đếch tin vào tà ma ngoại đạo, sớm muộn gì tôi gu của cậu thôi!”

Nói xong mặc kệ phản ứng của cậu , tôi co đau lên, nhảy tưng tưng cương thi mất.

Tùy chỉnh
Danh sách chương