Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Hắn hất tay lên.
liền đóng.
phản chiếu chiếc bóng xám.
Thập vẫn cứng ngắc đứng tại chỗ, tối có vẻ khó ngủ được rồi.
– —
vừa đóng, Mộ Cẩm một chân bước tới, tay cởi bỏ đai lưng: “Nghe nói ngươi đã người câm?”
này, trở người câm cũng có cái tốt. Nhị Thập không cần trả lời.
Hắn ném đai lưng đất, áo bào hở ra một nửa rồi ngồi bên giường. Hắn nhìn về phía Nhị Thập, chỉ mấy sợi tóc đen che khuất đi gương nàng. Hắn lại : “Căn bản cả việc kêu ra tiếng cũng không được?”
Nhị Thập gật đầu, không dám liếc nhìn. tiếng trò chuyện của hắn có thể đoán được, giờ phút này hắn không có uống say.
“Đáng tiếc.” Thanh âm hắn tựa không có gì xảy ra: “Ngươi tuy lớn lên xấu xí, giọng nói có thể chấp nhận đươc. Hiện tại chẳng gì rồi.”
Nàng trầm mặc.
Hắn nói: “Tới hầu hạ.”
Chuyện đó đến vẫn là một bóng ma lòng Nhị Thập, nàng không ít việc nặng nhọc cũng không đau đến thế. Lần đầu tiên thì nàng chảy máu, lần thứ không chảy m.á.u nữa vẫn đau, thân thể c.h.é.m nửa. vài lần tựa bị c.h.é.m vài lần.
Nghe Thập , Thập Ngũ nói việc này nam đều có thể thoái mái.
Nhị Thập không có , thế nào để thoái mái. Mộ Cẩm trước tìm nàng chỉ là nửa tỉnh nửa say, lực đạo hung ác mạnh mẽ, nàng cần phải nghỉ ngơi một có thể khôi phục được. Đêm người hắn có mùi rượu lời nói lại rõ ràng.
đại hôn, tân lang ngủ lại của thị tẩm, việc này đối với tân nương thật vô cùng nhục nhã. E là Tô Yến Tinh muốn hủy đi cái tòa Yểm Nhật Lâu này.
Tiểu Lục nói, trai gái kinh , nam thì tuyệt, thì lục tú. Mộ Cẩm cùng Tô Yến Tinh đều ở số đó, người đều tài sắc vẹn toàn, thật đúng là một duyên trời định.
Nhị Thập thầm nghĩ: Nam thì tàn nhẫn, thì độc ác, thật là xứng lứa vừa đôi.
Nhị Thập chậm rãi đi về phía Mộ Cẩm với muôn vàn suy nghĩ quay cuồng đầu. Nàng chưa có hầu hạ nam , thật ra chỉ dừng lại ở bên cạnh Tam tiểu thư, biết rõ những… quy củ mặc rồi cởi y phục của quý . Nàng nhẹ nhàng cởi xiêm y đỏ thẫm của Mộ Cẩm , áo những đường thêu thùa tinh xảo nàng đã vài lần.
Mộ Cẩm không tới đây để tâm sự, nói thẳng: “Lên giường đi.”
Nàng đứng nguyên không dám động.
Hắn lại kéo cổ tay nàng, ném nàng vào bên màn, cúi người đè . Chỉ liếc mắt một cái, hắn liền ngồi dậy. Nhìn bàn có một cái khăn thêu, hắn cầm lấy rồi trở lại, đắp Nhị Thập. Tốt bụng mà giải thích: “Cái tướng mạo này của ngươi khiến ta không thể tay.”
Nhị Thập im hơi lặng tiếng để mặc cho cái khăn che giữa .
Mộ Cẩm nở nụ cười: “Không nói gì quả là yên tĩnh.”
Nhị Thập xuyên lớp khăn lụa, chỉ một mảnh m.ô.n.g lung. Bóng đen người nàng loạn. Nàng gắt gao cắn răng. này may mà có một cái khăn che nàng.
“Ngươi phản ứng không khác gì khúc gỗ.” Mộ Cẩm đêm không có giày vò quá lâu.
Nhị Thập sau khi hắn rời khỏi có thể thở ra một hơi. Nàng mệt nhọc, khó chịu, thứ liền ngủ thắng đến trưa.
nghi lễ thân sau đều bị Mộ Cẩm lơ. Hồi môn mà Đá môn. (*Vào mà lại đá ra khỏi .)
Mấy , Thập dùng một ánh mắt phức tạp mà đánh giá Nhị Thập. Nàng phát hiện, quan sát kỹ càng, Nhị thập cũng có phong thái của một tiểu gia bích ngọc. mà bích ngọc thế nào thì Nhị Thập cũng là người khó coi nhất ở Yểm Nhật Lâu.
(*”Tiểu gia bích ngọc”: khác với “Tiểu thư khuê ”, là chỉ thiếu xinh đẹp ở những gia đình bình thường.)
Thập buồn bực : “Nhị đêm động hoa chúc tại sao lại đến ngươi?”
Nhị Thập lắc đầu.
Thập thì không ngừng khác thì trăm lần nghĩ cũng không ra là tại sao, vì vậy mà nhao nhao lên bắt chước Nhị Thập ăn mặc giản dị.
Mộ Cẩm thân đến thứ mười, Tiểu Thập vì thích mấy điều kỳ quái cũng dò được nguyên .
Nói là đại hôn hôm đó, Nhị đi Tô phủ thúc giục ba lần bảy lượt, Tô Yến Tinh vẫn giả bộ không muốn lấy chồng. Nhị không vui, đá kiệu suýt nữa lật đổ cả kiệu hoa, đồng thời hạ lệnh ngừng thổi kèn xô khi đi đường lớn.
bái đường, Nhị đã mất hết hứng thú. Nghỉ một lát, một tiếng hô “Đưa vào động ” khiến cho sắc hắn hòa hoãn đôi chút.
quan khách muốn náo động tân đều bị cản lại.
Chỉ có hỉ nương bên nhà gái không được sắc của Nhị cong cái môi đỏ choét nói: “Tân nương đã ngồi kiệu hoa chúc, đốt xong đèn cầy có thể lên giường.”