Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 4

4

Ôn Tâm về nước, tôi đương nhiên rất vui, dù chúng tôi cũng đã nửa năm chưa gặp nhau.

là tôi không ngờ việc đầu tiên cô ấy khi về nước lại là dẫn tôi quán bar nam tiếp viên.

“Này, cậu ?”

vừa đặt hành lý xuống đã kéo tớ đi bar nam người ?”

Ôn Tâm đầy thần bí.

“Cậu đăng một bài vòng bạn bè đi.”

“Nội dung là: Việc đầu tiên khi bạn thân về nước chính là dẫn tôi quán bar tám nam người .”

Tôi trợn tròn mắt: “Không ổn lắm đâu?”

“Thế thì có mà ngại.” Ôn Tâm cầm lấy điện thoại tôi, thao tác một hồi rồi tự đăng bài luôn.

Mười phút sau, chuông điện thoại đột ngột vang .

Tên Tống Trì nhấp nháy trên màn hình, tim tôi cũng khựng lại một nhịp.

Tôi phản xạ đưa tay cầm điện thoại, nhưng Ôn Tâm lại bất ngờ đè tay tôi xuống, khóe môi cong một nụ tinh quái.

“Đợi chút, lát nữa sẽ có người phát điên đấy.”

giờ tớ phải ?” Tôi Ôn Tâm hỏi.

trai đẹp chứ !” Ôn Tâm vẻ hiển nhiên, còn giơ tay vỗ vai tôi.

“Tớ bỏ tiền đấy nhé, không được , còn được nữa đó!”

Mặt tôi nóng bừng , vội vàng xua tay: “Thế thì không hay lắm đâu?”

Tuy nói , nhưng tay tôi lại mất kiểm soát mà đưa về phía của anh chàng người bên cạnh.

Ngón tay sắp chạm vào lớp săn chắc kia, thì một nói trầm thấp lạnh lẽo đột ngột vang từ sau lưng.

“Qin – Si – Huyền.”

Từng chữ được anh nghiến , thể từ kẽ răng mà bật .

thân tôi cứng đờ, lập tức quay phắt đầu lại.

Không biết từ khi nào Tống Trì đã đứng phía sau tôi, âu phục chỉnh tề, ánh mắt sắc lạnh, tôi .

Tôi giật mình run tay, động tác định rút lại tay lại thành ấn thẳng người .

Sắc mặt Tống Trì lập tức đen mực.

Tôi cuống quýt rút tay lại, gượng: “Hehe, anh lại đây?”

?”

Anh từng bước tiến gần, trầm thấp mang mùi nguy hiểm.

“Anh phiền à?”

“Không không, không có đó đâu.” Tôi vội xua tay.

Lúc này Tống Trì mới chú ý Ôn Tâm bên cạnh, nhíu mày: “ lại ở đây?”

Tôi sững người — hai người này… quen nhau ?

Ôn Tâm gượng hai tiếng, ánh mắt lảng tránh: “Hehe, anh họ, lâu rồi không gặp.”

Tống Trì nheo mắt, ánh sắc bén dao: “Là đưa cô ấy tới đây?”

“Á!” Ôn Tâm bỏng, chộp lấy túi xách.

“Tớ chợt nhớ còn việc gấp, đi trước nhé, tạm biệt!”

Nói xong quay người chạy mất, tốc độ nhanh gió lốc.

“Này… cậu…” Tôi phản xạ định đuổi , nhưng cổ tay đã Tống Trì tóm chặt.

định đi đâu?” anh trầm thấp, mang áp lực không thể kháng cự.

Tim tôi lỡ mất một nhịp, bỗng dưng thấy chột dạ.

Ôn Tâm lại anh là anh họ ?” Tôi cố gắng chuyển hướng câu .

đó không quan trọng, giờ nói cho anh biết nam người .” Tống Trì tôi .

đó… là sự cố thôi, không phải mà.”

Tống Trì không thèm nghe tôi biện bạch, lạnh lùng khẩy một tiếng.

Ngay giây tiếp , anh đột ngột đưa tay nhấc tôi khỏi ghế lô, động tác dứt khoát đang xách một con mèo con .

Tôi lảo đảo mấy bước, anh nhét thẳng vào ghế phụ trên xe, dây an “tách” một tiếng được cài chặt.

Anh nghiêng người qua giúp tôi cài dây an , hơi thở ở khoảng cách gần sát khiến thân tôi căng cứng, phản xạ rút người sâu vào ghế.

“Anh… anh ?” tôi run run, tay nắm chặt dây an .

“Không cả.” Tống Trì lại nghiêng người gần tôi chút nữa, hơi thở ấm nóng phả tai tôi, nhột nhột.

là muốn thử xem, của anh dễ , hay của gã kia dễ .”

Tùy chỉnh
Danh sách chương