Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cửu muội đau đến “oa” lên .
ngũ lẩm bẩm chú ngữ, rồi tay túm đỉnh đầu cửu muội, muội kêu “a” một , tay chân đang run rẩy lập tức cứng , ánh mắt trở nên đờ đẫn, không còn nữa.
“Tam đăng diệt nhất đăng, vậy là ngoan rồi.”
Ta biết “đăng” mà ngũ nói.
Tương truyền răng trên người mỗi người có ba ngọn đèn mệnh, một trên đỉnh đầu, hai bên vai mỗi bên một ngọn. Đèn còn người còn, đèn tắt hồn phách tiêu tan.
Những muội muội của ta ngoan ngoãn nằm im chịu khổ, đều là vì đã bị ngũ dập tắt một ngọn đèn mệnh, ngây dại.
6
Hôm mẫu thân ra cữ, phụ thân dắt đến ngũ cầu phúc, xin bùa mong sinh được trai.
Mẫu thân bảo đã sinh mười đứa gái, nay tiền tài đủ đầy, cũng nên có một đứa trai.
Hôm , có một vị lão hòa thượng khất thực ngang cửa ta.
lão đáng thương, ta bèn chiếc bánh bao trắng to bỏ túi vải trước n.g.ự.c lão, múc bát nước lã rót bát sắt của lão.
“Lão có cần dầu hương không? có nhiều lắm.” Ta nghiêng đầu hỏi.
Ta nhớ trong tuồng, hòa thượng khất thực ngoài thức ăn nước còn xin cả dầu hương để về chùa cúng Phật.
Lão hòa thượng cười xua tay: “Dầu ngươi, lão nạp không dám nhận. Cảm ơn nhé, hài nhi.”
Lão xoa đầu ta, chậm rãi niệm “A Di Đà Phật”.
“Hài nhi, phụ mẫu ngươi có mỗi ngày đều ngươi một đĩa nhỏ dầu không?”
Lão vừa lần chuỗi hạt bồ đề vừa hỏi.
Từ khi ta bắt đầu làm ra dầu, ta vẫn luôn một hớp dầu của các muội muội mỗi ngày.
Ta gật đầu “dạ”.
“Ngươi có chín muội muội, quanh năm không ánh trời, bị nhốt dưới hầm nung ra dầu không?”
Mũi ta cay xè, gật đầu.
“Phụ mẫu ngươi ác độc, các ngươi nữ nhân dầu. ngươi dầu, là muốn ngươi vật thế mạng. Chín muội muội của ngươi chịu khổ mà c.h.ế.t thảm, c.h.ế.t rồi tất ác quỷ, sẽ tìm đến ngươi. Còn phụ mẫu ngươi, kẻ bày ra chuyện , sẽ tránh được kiếp nạn.”
“A Di Đà Phật… hài nhi, dầu đừng nữa, là dầu đòi mạng.”
“Đại muội muội của ngươi sắp không qua khỏi rồi. Nhớ kỹ, đêm nay dù ai gọi cũng đừng đáp. Nếu nàng đòi ngươi dầu, hãy nhổ một bãi nước bọt tờ giấy đỏ mà .”
“Đây, lá bùa ngươi cất bên mình, đừng để ai biết. May ra còn giữ được một mạng.”
“Lão nạp trọ ở ngôi miếu đổ phía đông . Có chuyện tìm ta.”
Ta ngơ ngác gật đầu.
6
Ta bị phụ thân tát tỉnh, chẳng rõ từ lúc nào ta đã ngủ gục bên cửa.
Cánh tay phụ thân cuồn cuộn gân xanh, tát xuống trời giáng, càng lúc ánh nắng càng gắt, mắt ta hoa lên toàn những đốm sáng.
“Ngươi coi kiểu gì? Đại muội ngươi c.h.ế.t rồi! Đồ sao chổi, thứ của nợ! Đánh c.h.ế.t ngươi, chặt ra chó ăn!”
Mẫu thân vội vàng kéo tay phụ thân: “Đừng đánh nữa! Đánh c.h.ế.t nó dưới hầm ai hầu hạ mấy chum dầu? Mấy chum c.h.ế.t rồi, sau sinh trai nhờ ai?”
Ta bị phụ thân đánh đến mày sưng vù, rồi bị xách cổ ném xuống hầm.
bước chân phụ thân càng lúc càng xa, đầu ta nặng trịch, tay chân run rẩy, bò mấy lần mới đứng dậy nổi.
“Đại muội!”
Ta nức nở, giơ tay bám lên giá gỗ nơi đại muội bị nung.
Vì bị nung nhiều năm, thân hình đại muội gầy đến dạng, còn da bọc xương, tóc vàng vọt rơm rạ, cái từng há to đón nước giờ cuối cùng cũng khép .
Ta ôm thân thể nhẹ bẫng , bật nức nở.
7
Đêm , ta mơ đại muội tới tạm biệt. Ta lóc, van xin muội đừng .
“Choang!” Một động làm ta choàng tỉnh, bên ngoài nổi gió lớn, cửa sổ và cửa chính kêu “cạch cạch” rung rinh.
Không đúng, không gió, mà là có người đang gõ cửa.
“Cốc cốc… cốc cốc.” Bốn .
Ta run lập cập áp sát cửa, hé mắt nhìn ra, liền bắt gặp một đôi mắt đen sì sâu hoắm.
Ta hét lên, ngã ngửa ra đất, vội bịt .
Là đại muội!
“He he, muội muội, muội muội rồi.”
“Tỷ muội, muội khát, muội muốn nước.”
Ta run rẩy rót bát nước, tay run quá làm đổ gần hết, rồi vội chui lên giường, trùm kín chăn.
Vừa trùm xong, cửa “két” một mở ra.
Có thứ gì “sột soạt sột soạt” lết , mang theo mùi tanh ngầy ngậy của dầu.
Rồi vang lên “ực ực” nước, sau thứ hít ngửi khắp nơi, nhảy lên giường, kề sát mép chăn.
“Tỷ muội, muội muội, dầu của muội đâu?”
Có thứ gì lạnh lẽo, nặng nề đè lên người ta. Ta cắn răng chịu đựng, mò tờ giấy đỏ trong ngực, nhổ một bãi nước bọt lên, run rẩy ra ngoài chăn.
Khi muội vừa cầm , thân thể ta liền nhẹ bẫng.
Ta không kìm được mở mắt, liền bắt gặp ánh mắt đại muội đang rỉ máu.
Ta sợ quá hét lên.
Đại muội ngón tay khô khốc lên “suỵt”, khuôn hốc hác nở nụ cười âm trầm.
“Tỷ muội, phụ mẫu đâu? Muội tìm không .”
Ta run cầy sấy, khó nhọc tay sang phòng bên.
“Tỷ muội, xem muội trò muội xem nè.”
Đại muội cười, há thật to, từ chui ra vô số chuột, nước chảy tràn qua kẽ cửa, tường, bò sang phòng bên.
Ta sợ quá hét “á” lên, nhưng lập tức ăn trọn một cái tát.
“Hú hét cái gì? Sáng sớm đã quỷ sói gào, không mau thu dầu !”
Ta run bắn, mở mắt ra, khuôn phụ thân đen kịt, còn gương khô quắt sọ người của đại muội đã mất.
8
ra là một giấc mộng.
Cả người ta ướt đẫm mồ hôi, dính dấp khó chịu, quần áo ẩm bết da, vô cùng ngột ngạt.
“Thu xong dầu ra phố, tới Trương Lão Tam mua hai gói thuốc chuột. Đêm qua lũ chuột kêu gào suốt, làm phụ mẫu ngủ chẳng yên.”
Ta liếc cái bát nước trống trên bàn, thoáng ngơ ngác chẳng rõ đêm qua là mộng hay thực.
Ta tay sờ lá bùa lão hòa thượng , tro tàn rơi ra.
Xem ra, không là mộng.