Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
LẠI CHƯƠNG 1 :
ta bước bế tôi lên: “Nói cho ba biết, mẹ con đang ở đâu?”
Tôi mím môi lại. Một lúc sau mới nhỏ giọng nói: “Mẹ… mất .”
Cơ Ôn Hư khựng lại, nhưng nhanh chóng cười giễu: “Lại là chiêu mới gì nữa đây?
“Năm đúng là tôi từng giao cô ấy cho Lục Kinh dự án. Nhưng là bởi … tôi biết Lục Kinh không đụng cô ấy.
“Nếu cô ấy muốn trả thù, lại không tìm tôi suốt ngần ấy năm, còn lén sinh con một mình?”
Gương mặt Nguyễn Khê – bạch nguyệt quang đứng cạnh – tái đi rõ.
“Chú ơi, cháu không phải con chú đâu.” – Tôi nghiêm túc phản bác. “Cháu là con gái ba cháu – Lục Kinh !”
Ánh mắt Ôn Hư trầm xuống, nhưng lại bật cười: “Lục Kinh vốn dĩ không khả năng sinh con. Đây là bí mật cả giới Bắc Kinh đều biết.”
“An An!” – Giọng nói quen thuộc vang lên từ xa, trầm ấm vững chãi.
Tôi ngẩng đầu, mắt sáng rực: “Ba ơi!”
Lục Kinh lăn chậm rãi tiến : “Lại đây con.”
Tôi vùng vẫy đòi xuống, cuối cùng Ôn Hư đành phải buông tay.
Tôi vui vẻ lao vào lòng ba, để ông ôm tôi lên vững trên chân.
Ánh mắt ba lạnh băng, nhìn Ôn Hư: “Giữa thanh thiên bạch nhật dám ngang bắt con người khác đi, Ôn cứ chờ nhận đơn kiện đi.”
Ôn Hư cười nhạt: “Lục cần gì phải tự lừa mình dối người? Chúng ta đều rõ An An là con gái tôi.”
Ba vẫn bình tĩnh: “Những lời tôi không muốn lặp lại nữa. Trừ phi Ôn đưa được bằng chứng, còn không đừng nói mấy câu vô nghĩa.”
“ không cho An An làm xét nghiệm quan hệ cha con chẳng phải sợ kết quả ?” – Ôn Hư bắt đầu bực tức.
“Chưa được sự đồng ý người giám hộ, Ôn không quyền làm xét nghiệm DNA.” – Ba ngắt lời, “ hiện tại, tôi là người giám hộ hợp pháp An An.”
Ba nhẹ nhàng nhéo má tôi một cái, hiệu cho trợ lý mang tới chiếc lấp lánh.
“Ba mua cho con đấy. Thích không?”
Tôi gật đầu lia lịa, mắt sáng rỡ như : “Đẹp quá chừng luôn á!”
Dòng bình luận náo loạn:
【Đây không phải đồ chơi đâu nha, là ruby thật 100%!】
【Ruby đỏ máu bồ câu tự , loại cao cấp nhất, từng xuất hiện trên truyền thông giá đấu cực khủng!】
【 tài tặng quà cho con gái 5 tuổi mạnh tay vậy trời! Ghen tị muốn khóc luôn !】
【Một món quà = một căn nhà. Tôi chịu thua.】
【Bé ngoan An An, cho tôi đóng cameo 2 tập thôi cũng được…】
Tôi hí hửng đội lên đầu ba: “Ba đội đi! Ba đội cái này đẹp lắm á!”
Cả xung quanh bỗng rơi vào một khoảng im lặng kỳ lạ.
Tôi chớp mắt, nghiêng đầu hỏi: “Bộ ba không đẹp hả?”
Trợ lý cố nhịn cười méo miệng: “Đẹp… tất là đẹp ạ.”
Ba bất lực lắc đầu, gỡ xuống đội lại cho tôi: “Đi thôi, công chúa nhỏ.”
10
Trong lúc chú tôi đang đi vệ sinh bị một nhóm người bao vây, họ nhất quyết nói chú trộm đồ một cô gái nào .
Sau một hồi cãi nhau ầm ĩ, chú cuống cuồng chạy tìm tôi… phát hiện tôi đã biến mất.
Nghe nói tôi bị Ôn Dật Hiên đưa đi, chú tức mức nghiến răng ken két, nhất định phải “cho nhà họ Ôn biết tay”.
Ba là người giữ lời.
Ông đã cùng tôi chơi ngựa gỗ xoay, đu , cả trò bay qua đường chân trời hành trình giải cứu thiên hà Buzz Lightyear nữa.
Dù nhiều trò tôi không chơi cùng ba, nhưng chỉ cần đầu lại là ba gần đâu , tôi cũng yên tâm hạnh phúc lắm !
Mặt trời dần ngả tây. Tôi ngẩng đầu lên, nhìn một vầng mây hồng rực rỡ như đang cháy – mây lửa.
Một ngày thật sự đã trôi qua.
Tôi hít mũi, cố gắng kìm lại cảm xúc.
Hôm nay… thật sự hạnh phúc. Là một ngày tôi sẽ nhớ… , lâu.
Ba đang ôm một con thú bông Stitch to tướng, vẫy tay gọi tôi.
Tôi lau nước mắt, vừa định chạy ba bên tai đột vang lên tiếng hét hoảng hốt.
Dòng bình luận cũng liên tục nhắc tôi phải cẩn thận.
Tôi đầu lại, nhìn một chú trung niên trông lạ đang đẩy đẩy trẻ em lao thẳng tới.
Mọi người xung quanh hốt hoảng tránh đường, nhưng vẫn người bị vấp ngã.
Ông chú kia hưng phấn hét ầm lên, chiếc đẩy cứ thế lao thẳng tôi.
Đúng lúc , ba đột đứng bật dậy khỏi lăn, lao chắn trước mặt tôi, thụp xuống ôm tôi vào lòng che chở.
Chiếc đâm thẳng vào lưng ba, ông rên khẽ một tiếng nhưng không hề nhúc nhích.
Chú kia nhanh chóng bị bảo vệ khống chế, miệng vẫn lẩm bẩm mấy câu tôi chẳng hiểu gì.
“Con không chứ?” Ba nhìn tôi đầy lo lắng.
Chú tôi đứng sau sững sờ, lắp bắp: “… đứng dậy được ?”
11
Ba được đưa tới bệnh viện.
Sau khi kiểm tra, bác sĩ nói rằng thực ba đã đi lại từ lâu nhờ quá trình phục hồi chức năng nhiều năm qua.
Việc ông vẫn lăn không phải cơ , … tâm lý.