Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8KgbUSTSUf
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Tớ… tớ sẽ… sẽ ném hết vở ghi của !”
ôm đi cổng trường,
nhìn thấy mẹ nắm tai kéo đi.
quay lại, giơ làm động tác gọi điện với .
Từ áo khoác đồng phục của ,
một chiếc lá sen đá lòe , đung đưa gió.
Dây quai ba lô siết vai đau rát,
nhưng chạm hộp kẹo …
Phì — bật cười.
16
đẩy cửa bước nhà, mùi lá nồng nặc xộc thẳng mũi.
Vài người đàn mặt mũi dữ tợn ngồi phè phỡn trên sofa.
thì rụt rè nép góc.
Thấy , ngẩng lên.
Đôi mắt đầy tơ máu và hoảng loạn.
hiểu ngay — chủ nợ đến siết nợ.
Chưa kịp phản ứng, một gã đàn giật phăng đưa ,
mở lục lọi mớ thức ăn bên .
“Ối, chơi dở tệ mà còn nuôi con ngon lành ha,
mang về cho tụi anh nữa chứ!”
Gã khác ngậm điếu , vỗ má ,
khói phà thẳng mặt:
“ điều đấy nhỉ, mang về rồi, có mang tiền về ?”
bật khóc.
17
“Con bé là học sinh, có tiền đâu, đừng làm khó nó…”
run rẩy nói, đứng dậy đã gã đinh đạp ngã lăn.
“Học sinh? chơi bạc thì sao nhớ nó là học sinh?”
Đống đưa bọn họ ăn sạch.
Rác vứt đầy sàn.
Chậu sen đá cặp lôi , đập nát dưới đất.
Câu “hơi chát nhưng nuốt được” của còn văng vẳng tai,
mà giờ ngay cả cái vị chát cũng là xa xỉ.
Họ trải giường gấp ngay phòng khách, đánh suốt đêm.
Khói dày đặc trên trần nhà.
nhốt phòng, nghe xào loạt soạt,
nghe ho rũ rượi.
úp mặt gối, nước mắt chảy mãi ngừng.
Nửa đêm, im bặt,
ngáy vang dội.
mở cửa phòng ,
bóng tối, dấu… bảo chạy.
18
lao khỏi tòa nhà, gió táp người, xuyên qua đồng phục mỏng.
Lúc mới phát hiện mình mặc áo khoác.
mình đang chạy đi đâu.
Chỉ cứ chạy mãi theo ánh đèn đường.
đói , ba lô va lưng đau nhói.
lôi hộp kẹo từ quần , ngậm một viên.
Vị bạc hà nhẹ lan dần trên lưỡi.
bỗng ngồi thụp xuống, bật khóc nức nở.
Nước mắt rơi xuống mu bàn cóng đỏ bầm.
khóc đến nghẹn thở, thì có ai vỗ nhẹ vai .
hoảng hốt, giật mình ngẩng .
19
đứng , dưới ánh đèn đường, tóc rối bù dựng ngược.
“Sao lại ở đây?”
Giọng khàn đặc vì thức trắng cả đêm.
Khi cúi người đỡ dậy, chạm cánh buốt.
lập tức nổi cáu.
“ ngốc à? thế này mà ăn mặc như vậy?!”
chờ lên ,
cởi áo khoác, quấn lấy .