Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4VTsvFzhd3

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Ngoài việc bao trọn ba bữa ngày tôi, cậu thường xuyên tặng thêm đồ vặt.

Nhiều khi tôi vừa ngủ trưa lơ mơ tỉnh dậy, đã nghe tiếng cậu thầm bên tai:

“Tiểu Thiên Thiên, há miệng nào.”

quả vải thiều đã bóc sạch được vào miệng tôi.

Vị ngọt mát lan tỏa khắp đầu lưỡi.

Ngay lòng cảm đắng nữa.

Lúc tan sau tiết tự buổi tối, cậu thường bất ngờ dúi tôi bịch thịt bò khô hoặc hộp sôcôla to đùng.

“Tớ nằm mơ cậu chết đói giấc ngủ, sợ quá nên mua vội cậu mấy thứ lót dạ.”

13

Cậu ấy thậm chí lo kỳ Quốc khánh tôi về sẽ có gì .

Ngày cuối trước khi , lớp đều hào hứng bàn chuyện kỳ .

tôi … chẳng thích thú gì.

Về phải đối mặt với ông lúc nào say xỉn.

gặp phải nhịn đói .

Chờ đến khi lớp gần như trống ,

tôi mới cúi đầu lặng lẽ sách vào chiếc cặp cũ sờn.

Sau gáy bất chợt bị ai đó vỗ nhẹ .

dúi tôi chiếc túi to căng phồng.

Bên đầy đồ :

Khoai tây chiên, rong biển cuộn, chân gà cay da hổ…

thậm chí có bánh trung thu ngũ nhân và… bột cảm cúm.

14

Cặp sách bị cậu chậu sen đá tròn ú ụ.

liếc nhìn cửa sau lớp, hạ giọng:

“Cây quý của tớ đấy. Tớ thử , hơi chát nhưng nuốt được.”

“Cậu về đừng gặm sống, rửa sạch ngâm nước, biết đâu như salad được.”

Cậu lôi từ túi quần ra hộp kẹo ngậm trị ho, đưa tôi.

“Kẹo thần thánh của tớ. Tớ vừa mới chôm đấy.

Cậu tụt đường huyết ngậm viên chắc đỡ.”

Tôi dở khóc dở cười, lôi từ túi ra gói thức chó:

“Thế này sao?”

đó của ca cậu đấy.”

giật lấy, xé túi, bốc miếng bỏ vào miệng nhai rôm rốp:

, nhai được . Hơi tanh tí.

Thật sự , pha với nước nóng … tàm tạm.”

“Yên tâm, tớ tớ dám cãi.

Nhưng Tiểu dám cãi tớ đâu.

Cậu gọi nó ca , nó chia cậu nửa bữa sao?”

Tôi bật cười:

“Cậu trộm nguyên mình tôi hả?”

“Biết vậy tuần trước tớ trốn đi net với họ …”

Cậu cúi đầu, giọng khẽ khàng:

tớ giữ hết tiền tiêu vặt .

tớ đã mua cậu đồ ngon hơn.”

“Nếu chừng này đủ, cậu gọi tớ. Tớ sẽ nghĩ cách.”

15

Từ hành lang vọng tiếng cậu ấy gọi về.

đứng lên, bước ra cửa.

bỗng quay , chọc nhẹ trán tôi, nghiêm giọng:

“Nghe rõ chưa? Tớ nuôi cậu từng ấy lâu .

Nếu lễ cậu để bản thân đói chết—”

Tùy chỉnh
Danh sách chương