Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9AFiTBtlQW
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
nhưng cậu nắm ,
tôi chẳng thấy lạnh nữa.
23
Cửa chống trộm Tề Triết gỗ sẫm màu, nặng trịch nhưng mở ra phát ra tiếng.
Thảm chùi chân ở cửa mềm như bông, dẫm như rơi mây.
Tôi lúng túng lùi lại bước, sợ bẩn thảm.
“ ơi, con về rồi!”
Tề Triết gọi to.
cô xinh đẹp xách móc áo quật thẳng người cậu :
“Trốn ra ngoài chơi game! dám nói nhóm hả?!”
Cậu vừa né vừa gào:
“ ! Con nói dối! Con thật sự !
Con mang theo nhân chứng về !”
24
“Nhân chứng?”
cầm móc áo Tề Triết khựng lại giữa trung.
quay ra nhìn tôi, tôi vội vàng gật đầu chào:
“Cháu… cháu chào ạ.”
“ Ủy , bạn cùng bàn với con!”
Tề Triết nhanh như chớp giật móc áo, chỉ tôi nghiêm túc giới thiệu.
“ bá đứng đầu khối!
Kỳ thi tháng trước toán điểm tuyệt đối!”
cậu lập tức cười tít mắt:
“Ai da, à! Mau , ngoài kia lạnh lắm!”
Tôi lúng túng siết chặt dây cặp:
“Cháu cảm ơn ạ…”
niềm nở dép trong từ tủ .
Tủ Tề Triết bằng gỗ chạm trổ, phân ngăn cực chỉnh chu.
Riêng thể thao cậu đã chiếm hết tầng.
đôi vải bạc màu tôi thì… hoàn toàn lạc lõng.
25
“, đôi này nhé.”
đưa tôi đôi dép bông màu hồng:
“Dép mới, chưa ai đâu.”
Vừa bước phòng khách, mùi hoa dành dành dìu dịu lướt qua mũi,
khác hẳn với mùi mốc mãi hết trong tôi.
Tề Triết kéo tôi ngồi xuống ghế sofa.
Sofa da thật, mềm đến mức lõm hẳn xuống.
Tôi vội ngồi nửa mông, sợ nhàu.
từ đĩa cái bánh quy, đưa tôi:
“ giúp việc đấy, con ăn thử .”
“Tề Triết cái thằng này đầu óc chậm chạp, chắc phiền con nhiều lắm nhỉ?”
Nghe vậy cậu kêu :
“! Con chỉ bị lệch thôi!”
“Lệch ? Con sáu , chẳng đậu nổi nào đấy!”
26
“Ủy .”
Tề Triết đột nhiên tiếng.
“Dạo này… ở tạm có ? Giúp tớ bài chút.”
Mắt Tề Triết sáng rỡ, nắm tôi, cười khép miệng:
“ chứ chứ!
Con giúp quản nó thật chặt nhé!”
Tôi khẽ “ừm” tiếng.
Những ngày ở Tề Triết thật tuyệt.
Cậu rất , rất .
cậu cũng rất , rất .
đến mức tôi suýt quên…
mình chỉ con chuột lạc bước tòa cung điện rực rỡ người khác,
lén nhìn thứ hạnh phúc vốn thuộc về mình.
27
bổng tôi phát sau kỳ nghỉ Quốc khánh.
Tổng cộng… hai ngàn tệ.
Có tiền trong , tôi mời Tề Triết ăn.
Cậu ồn ào bảo sẽ ăn bữa “sang chảnh chém đẹp”.
Rồi rầm rộ kéo tôi tới… quán mì trộn đậu Hà Lan.
Tôi bảo chủ quán thêm hai quả trứng luộc cậu .
Cậu gắp quả bỏ bát tôi:
“Xa xỉ ghê nha! anh hai quả trứng cơ đấy!
Muốn tiêu sạch đời luôn à?”
Tôi cầm đũa, trịnh trọng nói với cậu :
“Tề Triết, sau này tớ nhất định sẽ mời cậu ăn đồ ngon hơn nữa.”
Cậu húp sột soạt miếng mì, thờ ơ:
“Mì trộn đậu Hà Lan chưa đủ ngon à?
Bay hơi rồi đó!”
Rồi bất ngờ dúi tôi chiếc điện thoại:
“, đại ca tặng cậu, tiền bổng mua đó.”