Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fuluph5xE
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
28
Tôi dám nhận: “Đắt… đắt quá rồi đó.”
Lúc nãy thấy hai ngàn tiền học bổng nhiều,
nhìn cái điện thoại … rõ ràng tầm giá đó.
Cậu ta chẳng chẳng rằng, nhét luôn tay tôi.
“Cầm ! Đây mệnh lệnh của lão đại!”
“ máy số , giờ bắt máy ngay khi gọi, nhắn tin trả lời ngay.”
Cậu ho khẽ , làm vẻ nghiêm túc:
“ nữa, cơm ăn, chỗ về liên lạc với .”
“Cậu sống khổ thế làm lão đại mất chết được, hiểu ?!”
Nước tôi rơi xuống, đập màn hình điện thoại.
“Hiểu rồi… ơn đại ca…”
Tôi nhìn ánh long lanh của cậu ,
bỗng thấy bát mì trộn đậu Hà Lan trước len lỏi tim.
Vừa tê vừa nóng.
29
“Muốn ơn thật giúp chọn quà . Cuối tuần tỏ tình đó.
Lục Dao cứ chê thẩm mỹ của quê mùa hoài.”
Cậu mở điện thoại, đưa trước tôi:
“Chính cái đây, chọn mãi mới được mẫu .
Cậu xem thử, màu nào đẹp?”
Trên màn hình sợi dây chuyền kim cương tinh xảo.
Phía sau giá dãy số dài choáng .
Tôi nhỏ giọng : “Màu… vàng hồng chắc hợp.”
Tề Triết “ờ” , nhanh chóng bấm vài cái trên màn hình:
“ ơn nha, Tiểu Thiên Thiên.”
Máy sưởi tiệm mì bật rất to,
tôi vẫn thấy luồng khí lạnh xộc xuống chân,
lạnh đến tận tim.
30
Tôi cúi , gảy gảy sợi mì tô, bỗng cay xè.
Tình của cậu thiếu niên, đã sáng rõ ban ngày:
Cậu vì Lục Dao từng lặp lại bữa sáng ngày nào;
chỉ vì câu “thích” vòng qua ba con phố mua bánh su kem mới nướng;
từng so đo kỹ càng từng kiểu dáng, màu sắc để chọn dây chuyền tặng cô …
…
Câu chuyện ngay đã sẵn đoạn kết.
Cậu vầng trăng của tôi,
ánh sáng của cậu , sinh để soi chiếu hoàng hôn của khác.
tôi…
Chỉ tình cờ đứng dưới bầu trời đêm,
lượm được ánh trăng rơi xuống.
31
Cả ngày thứ Hai, đến tận giờ học buổi tối,
chỗ ngồi của Tề Triết vẫn trống.
thầm của hai bạn nữ hàng chọc thẳng tai tôi kim châm:
“Biết ? Cuối tuần Tề Triết tỏ tình bị Lục Dao chối đấy,
thế lại tìm Tôn Vũ lớp 6 để chặn cô !
Bị chối liền trả thù, đúng loại con trai thối nát vô đạo đức.”
“Chuẩn luôn! Nghe bây giờ bị ba mẹ nhốt ở nhà kiểm điểm rồi,
chắc sắp chuyển về lớp thường.”
bạn nam đeo kính chen , giọng mỉa mai:
“Dựa nhà tí tiền lên chảnh chó, biến nhanh cho sạch lớp.”
Cô gái đằng trước bỗng to:
“ nhớ ? Trước Quốc khánh nó trộm đồ nhà đem bán,
thậm chí cả thức ăn cho chó cũng lấy trộm!”
“Loại bẩn ngoài!”
“Các cậu bậy!”
Tôi đột ngột quát lên, chính tôi cũng sững .
Bình thường tôi từng to , cũng tranh cãi với ai.