Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fuluph5xE
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Dù lòng đã sớm chuẩn bị, khi tận nhìn hành động thân mật bức thư tình màu hồng kia.
Tôi vẫn không khỏi tim trống rỗng khoảnh khắc:
“Xin lỗi, phiền hai rồi.”
11
Hai bước đi lâu, đều im lặng không nói lời nào.
Nghĩ lúc, tôi chủ động mở lời để xoa dịu không khí:
“Chúc mừng nhé, đã ở bên thích rồi.”
dừng bước, quay đầu nhìn tôi, hàng mày khẽ chau , lộ ra vài phần u ám.
bỗng nhiên mở miệng:
“Lâm Chiêu Oanh, thật sự hy vọng bọn tôi ở bên nhau sao?”
12
Tôi khó để nhìn thẳng vào , khó nói dối với .
Thế nên tôi dời ánh đi, chỉ im lặng.
“Tôi không thích , hôn ước do bố mẹ đùa giỡn khi còn nhỏ, tôi chưa bao giờ đồng ý.”
“Bức thư tình đó tôi viết, không viết cho .”
“Tôi chưa từng hẹn sẽ đi du học , không quan tâm chuyện học đại học ở nước hay không.”
Không xa vang lên giai điệu rộn ràng, từng chữ của vang lên thật rõ ràng.
Tôi luôn thể dễ dàng cảm nhận được cảm xúc của :
“Tối nay không vui à?”
“Ừ.”
Tôi hỏi: “Vì sao vậy?”
cụp xuống, giọng nhẹ như gió thoảng:
“ quá phiền.”
“Tôi chỉ muốn đón .”
13
Thật ra đây không lần đầu chúng tôi đón nhau.
Mùa đông năm lớp 12, mới lần đầu tiên.
Chỉ khi đó—
đang ăn nhà hàng sang trọng tầng cao nhất trung tâm thương mại, đi dạo bạn bè.
Còn tôi thì mặc bộ đồ thú cồng kềnh, đứng cạnh bồn hoa rao bán hoa vất vả.
cuộc sống đơn điệu nhàm chán của tôi, không ngày đặc biệt.
Nó chẳng khác Trung thu, Thất tịch hay Tết dương lịch.
tôi vẫn mong chờ ngày này, vì ngày lễ .
Dễ tìm việc thêm, tiền kiếm được hơn.
Tôi lặng lẽ viết điều ước vào sổ:
“Tối nay bán hết hoa, thể tan ca sớm để về bài tập.”
thực hiện điều ước đó, .
Mọi xung quanh trêu chọc:
“Anh phát tiền rồi, bảng xếp hạng ở trường chưa đủ, ra ngoài phổ độ chúng à.”
Tôi may mắn, tham lam.
Những giọt cam lộ dành cho tất cả, tôi uống quá .
Về nhà xong, tôi trằn trọc cả đêm, cứ nên đó cho .
tôi chẳng thể được .