Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Bữa ăn ở nhà hàng Tây ấy coi lần, nhưng tôi chỉ đủ mời cậu ấy ăn chỗ tầm trăm tệ .
Tôi nhìn bản thân, không , không thể tặng Tạ Tuần món quà đắt đỏ nào.
nhỏ bé, sức yếu, không thể giúp cậu ấy đánh nhau, dù sao thì ai trong trường động vào cậu ấy.
tới lui, điểm mạnh duy nhất tôi giỏi.
Thế tôi định tìm cậu ấy, giúp cậu ấy bài. Bạn bàn nhìn tôi gặp ngoài hành tinh:
“Không chứ, cậu thật sự không hay giả vờ không , Tạ Tuần, chỉ cần nhà cậu ta quyên góp tòa nhà thể vào thẳng đại nước ngoài rồi, giỏi hay không đâu quan trọng.”
Tôi im lặng mấy giây, rồi khẽ ừ tiếng.
Thật tôi sớm nên đến, khoảng quá lớn, chúng tôi vốn không thế giới.
Thứ tôi xem trọng nhất, thứ tôi cho thay đổi số phận – kỳ thi đại , thứ tôi nỗ lực vì nó, từng tự hào về thành tích mình – đối họ gì cả.
Tôi không nào để báo đáp Tạ Tuần, bạn bàn cảm thấy phiền não tôi kỳ lạ.
“Cậu đừng nhiều quá, họ thì chừng muối bỏ bể, ai để tâm, càng không cần cậu trả .”
Tôi không đồng ý , nhưng không cần thiết tranh luận.
giàu không trên trời rơi xuống.
nhỏ đến lớn, tôi từng gặp nhiều , nhưng duy nhất từng giúp đỡ tôi – chỉ Tạ Tuần.
Sau khi cậu ấy nước ngoài, điện thoại tôi hiển thị thời tiết hai thành phố.
Những ngày mưa dầm ở London, tôi vô thức : không cậu ấy mang ô không.
Lúc đọc tin tức, tôi hay để ý xem tỷ giá bảng Anh tăng không.
Sau , trong cuốn sổ tay tôi viết thêm điều ước cuối :
“Mong Tạ Tuần bình an, thuận lợi, đồ sáng lạn, vươn cao bay xa.”
Nhưng điều ước ấy không linh nghiệm, thần đèn tôi đã tắt lịm bất ngờ.
Khi cấp 3, tôi tay trắng, bất lực.
Sau khi tốt nghiệp đại , gặp Tạ Tuần, cậu ấy vẫn không vui.
Tôi không đối xử Tạ Tuần thế nào, vì cậu ấy quá khác biệt, khiến tôi lúng túng không yên.
Giáng Sinh năm nay thật tệ, tôi thầm trong lòng.
14
Tôi không ngờ kiên trì đến vậy.
Tối hôm , cô ấy trực tiếp đăng bức thư lên vòng bạn bè.
“Chúc rượu cho mối bỏ lỡ năm 18 tuổi.”
nhanh đã nhận nét chữ:
“Đây Tạ Tuần viết đúng không? Trời ơi, hồi cậu ta giấu kỹ thật, ai nhìn gì cả.”
lúc , đoạn ghi thái độ lạnh nhạt xa Tạ Tuần bị nhiều chuyện tung .
mối suôn sẻ thì phần nhạt nhẽo, còn cảm giằng xé đầy đau thương vậy trở nên day dứt và khó quên.
Nhóm lớp bàn tán sôi nổi, thậm chí lan sang cả mạng xã hội, dân mạng say mê “đẩy thuyền” cặp đôi này lên cơn nghiện.
đứng trước cửa tiệm, cố chấp nhìn chằm chằm vào Tạ Tuần:
“Đồ hèn, hồi không đưa thư , bây giờ không ở bên tôi.”
Tạ Tuần hèn nhát sao? Hình không .
Hồi cấp ba cậu ấy sống phóng khoáng, giờ sa sút thấy uể oải.
Vậy thì rốt cuộc vì lý do gì cậu ấy không đối mặt cảm ?
Ánh trăng cao cao trên trời và tôi – bình thường mờ nhạt – chung nỗi phiền muộn: .
lẽ cuối tôi tìm được việc mình thể làm vì Tạ Tuần.
15
Buổi tối, tôi đưa chiếc thẻ ngân hàng đến trước mặt Tạ Tuần.