Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/qaaXwariw

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

13

Buổi sáng, CCO CSO của F&T tổ chức một cuộc họp, nội dung xoay quanh chiến dịch nước hoa mùa này.

Trước quyết định chọn Đổng Hân, ban điều hành đã tiến hành điều tra lý lịch, nắm rõ mối quan hệ đặc biệt giữa cô Du Hằng.

Một số lãnh đạo cấp cao tỏ ra do dự tính phù hợp của lựa chọn này, nhóm đánh giá cũng nhận định mối quan hệ cá nhân ấy có thể tạo ra rủi ro dư luận lớn hơn hiệu ứng thảo luận xoay quanh nước hoa.

Nhưng sau cân nhắc tổng thể chiến lược truyền thông, tông thương hiệu phong cách thị giác, cuối cùng Du Hằng vẫn là người ra quyết định – chọn Đổng Hân.

Biệt danh “Đại ma vương” dành cho anh không chỉ là lời phàn nàn sự khắt khe, mà còn chứng minh vị thế chuyên môn vững của anh trong ngành.

“TV spot đã vượt qua vòng duyệt cuối rồi, hiệu ứng thị giác hôm nay – hoàn hảo.”

“Đánh giá cao vậy à? ra F&T sắp bùng nổ lần nữa rồi.”

Du Hằng dùng một tay đỡ lấy tôi, ôm trọn người lên rồi bước chân lên bậc thang tiên.

Bỗng nhiên anh cười đầy ẩn ý:

“Nhớ chỗ này không? đó trong bụng em còn có Tiểu Duy Nhất, anh luôn cố nhẹ tay, sợ làm em đau.”

Bất kể đang nói chuyện nghiêm túc hay không, chỉ cần anh ở trong bán kính năm mét, y như rằng sẽ lái được chuyện sang… chủ đề màu vàng.

Tôi nói đầy ẩn ý:

“Anh bị nghiện gì à?”

Bị tôi chỉnh kiểu gì cũng chịu được rồi.

“Đổng Hân có chuyện muốn nói với anh, cứ dây dưa mãi cũng không hay, nên anh quyết định gặp trực tiếp, nói rõ một lần cho xong.”

Du Hằng chọn một quán trà bình dân để gặp, không hề né tránh, thẳng thắn đàng hoàng.

Đổng Hân hỏi:

“A Hằng, anh sự không nhớ em sao?”

Du Hằng khẽ lắc ly thủy tinh trong tay, lắng nghe tiếng đá va vào cốc lách cách.

“Đổng Hân, em rõ là anh đang nể ai.”

Nếu nói này vẫn còn giữ chút thể diện, thì tiếp theo…

“Nếu hôm nay có bất kỳ thông nào bị rò rỉ, anh sẽ mặc định là do em làm.”

Một ranh giới rõ ràng, như thể anh tự lấy mình làm tâm điểm, vạch ra hai thế giới tách biệt.

“Lập trường của anh đã quá rõ rồi.

Bây giờ, em chắn vẫn muốn nói mấy lời vô nghĩa này nữa sao?”

14

Đổng Hân đưa ra một cầu.

Muốn chấm dứt hợp đồng với Tranh Giới trong điều kiện không vi phạm thỏa thuận.

ép cô ấy sao?”

Phản ứng tiên của tôi là giận dữ.

“Không , họ đương tự nguyện.”

Tôi bị anh đặt lên chiếc ghế dài êm ái, Du Hằng kéo tấm chăn mỏng đắp lên, rồi cùng tôi cuộn lại một tổ ấm áp.

“Em có đoán được vì sao Đổng Hân không chịu nhờ cậy nhà họ Đổng không?”

mới trở , Đổng Hân không dám tình thương sự áy náy của mẹ sẽ kéo dài được bao lâu.

Sau bao năm xa cách, cô ấy còn thấp thỏm hơn tôi.

Du Hằng thì chẳng cần chơi bài tình — anh là người dễ hợp tác hơn mẹ cô ấy rất nhiều.

“Cô ấy có thể không khiến mẹ phải bối rối hay áy náy thêm nữa, nhưng lại muốn giữ toàn quyền chủ động với sự nghiệp. Mà trong phố này, người duy nhất không có tư tâm gì, lại đủ sức đối với Tranh Giới — chỉ có anh.”

Với bất kỳ ai khác, có lại là một địa ngục khác.

Tôi lại tò mò:

đối xử với cô ấy tệ lắm à?”

“Cụ thể thì anh không rõ.”

Du Hằng lười để tâm,

“Nhưng nghe nói hắn ta kiểm soát rất chặt. Có lẽ là Đổng Hân không chịu nổi kiểu chiếm hữu đó.”

Cánh tay đang ôm lấy eo tôi như siết chặt thêm.

Tôi quay liếc anh, nhướn mày đầy ẩn ý:

“Anh còn mũi nói người ta chiếm hữu mạnh hả?”

Người bên cạnh chằm chằm không chớp, ánh trơ trẽn đến mức công khai, chẳng hề ngượng là gì.

“Ý em là đang hỏi ý kiến, đưa quyền lựa chọn tay anh phải không?”

Du Hằng lắc , ra hiệu tôi đoán sai.

“Đúng là có một lựa chọn hơi khó khăn trước , nhưng anh sẽ không cho em cơ hội tự quyết định .”

Anh vẫn giữ vẻ ung dung, nhưng khí thế thì lại hoàn toàn áp đảo.

“Ôi~”

Tôi bắt chước Du Duy Nhất, khoa trương nói:

“Không cho em chọn cũng được, vì em thương anh nhứt nhứt nhứt nhứt luôn á!”

Tiểu Du lập tức ôm ngực làm bộ bị “đánh trúng tim”, nghiêng cười:

“Bảo bối muốn đáng chết người à?”

15

Du Hằng quyết định giúp.

Còn Đổng Hân thì nhanh chóng ra tuyên , giải thích cơn sóng gió vừa qua:

Hiện cô không còn độc thân, việc gặp nhau ở quán trà là để nhờ anh rể đưa quà cho gái — vì trong công ty không tiện.

Không còn độc thân?

Tuyên này vừa lên, CEO không còn quan trọng, nước hoa mùa này của F&T cũng không còn quan trọng.

Fan hóa điên, lao vào tra hỏi điên cuồng — chỉ hỏi một chuyện:

“Anh rể là ai?”

Tôi lúc đó chỉ định lên mạng thử outfit thường ngày của Đổng Hân để tìm hứng thiết kế một bộ trang sức cho cô ấy.

Kết quả không hiểu sao lại bị cuốn vào bão dư luận.

Cày weibo buổi sáng, tôi hóa thân … con lợn rình dưa trong vườn dưa thị phi.

Tôi: 【 này… cũng nằm trong “chiến lược” của anh hả?】

Tiểu Du: 【Đương nhiên rồi, ơi~】

Tiểu Du: 【Nhớ anh không? Mau nói đi mau nói đi! Anh nhớ nhiều lắm luôn á!】

Tiểu Du: 【Nói nè, trước nước hoa mùa mới chính thức ra cần phải làm nóng trước. Quốc dân bàn tán tốt. Đổng Hân là diễn viên có thực lực, chuyện công khai đương cũng không tính là scandal . Bây giờ tài khoản mạng xã hội của cô ấy đã được đội F&T tiếp quản. Trong lúc anh đang nói chuyện đương với nè, Đổng Hân đã gọi cho anh hơn hai chục cuộc rồi đó~】

Tiểu Du: 【Cơ mà anh chặn cô ấy rồi. (mong được khen.jpg)】

Ngay lúc đó, Đổng Hân gửi nhắn:

【Làm phiền nhắn lại cho Du Hằng một ngón giữa, ơn nhiều ạ.】

【Nếu được, làm ơn gửi thêm vài trăm . sự kích.】

Tôi rơi vào trầm mặc.

Ngày xưa sao tôi lại từng ảo tưởng rằng nếu Đổng Hân Du Hằng lớn lên bên nhau thì chắn sẽ đôi?

Sợi dây đỏ dù có rèn bằng thép, cũng bị hai người này… tự tay cắn đứt thôi.

Vừa hoàn hồn lên góc trái, thông báo nhắn đã nhảy đến “50”, con số vẫn đang tiếp tục tăng.

nhắn của Tiểu Du chuyển từ màu trắng sang màu vàng, tôi lướt được nửa đoạn liền đóng lại, mở TikTok một chút cho hạ hỏa.

muốn lấy nước tẩy trùng lau điện thoại cho sạch sẽ, tốt nhất là trừ tà luôn.

Tôi: 【Anh có thể lẳng lơ, nhưng đừng để nó sống trong điện thoại của em.】

Tiểu Du trả lời ngay lập tức:

đang ám chỉ tối nay có thể *@#&… phải không~】

Tôi không nể nang gì :

【Tối nay em ngủ với Duy Nhất.】

16

Từ phòng làm việc xuống tầng hầm lấy xe, tôi phát hiện có một người đang lười nhác tựa vào cửa bên tài xế.

Người đó ngậm một điếu thuốc mảnh, ánh lửa lập lòe trong bóng tối, sau làn khói, khuôn hiện rõ.

“Hê, tôi vừa gặp ai đây.”

tháo điếu thuốc, vứt xuống đất, rồi dùng chân dí tắt.

“Tôi vốn chẳng định tìm cô .”

Hắn cười kiểu bất cần, “Vợ nhà ai, người đó xót. Tôi bỏ bao công sức, chỉ để không để cô ấy dính vào đồn ong bướm. Nhưng đoán sao?”

“Chỉ một ngày không để , đã bị đem bán rồi.”

Ánh hắn khóa chặt vào tôi, khiến tôi lạnh sống lưng.

“Người làm thiết kế, tay quý lắm nhỉ? Tôi không rành mấy thứ đó, nhưng tay của cô Đổng trông đẹp.”

“Anh dám nói thêm nữa .”

Ánh dời đi, phía sau tôi.

Tôi quay .

Du Hằng đang đứng đó, không biểu , chăm chăm .

“Giờ anh hiểu giác nóng ruột là thế nào chưa, Du Hằng?

Anh dùng tài khoản của Đổng Hân để đăng mấy thứ đó, có để lại đường lui cho tôi không?

Giờ người ta động đến vợ anh thì anh mới chịu lộ , lúc trước anh ở ?”

Tôi khuyên:

“Anh thế này, Đổng Hân thấy chán ghét.”

“Cô ấy chán ghét tôi?”

cắn chặt mấy từ đó, như thể nghe được chuyện gì nực cười.

“Cô hiểu cô ấy sao? tôi cô ấy quen nhau bao nhiêu năm không?

gì cũng không , dựa vào mà phán đoán cô ấy?

Dựa vào mà phủ định tôi?”

Du Hằng hỏi ngược lại:

“So với Đổng Hân nửa công khai, rõ ràng người còn giữ đường lui như anh không đáng , đúng không?”

Người đối diện đã mất kiên nhẫn, xoay người rời đi, vẫy tay hờ hững để lại một :

“Muốn nghĩ sao thì nghĩ, tôi không quan tâm.”

Tôi suy nghĩ mãi cũng không ra kết luận.

Du Hằng đang chuẩn bị cơm tối trong bếp, tôi quay sang Du Duy Nhất.

“Duy Nhất, mẹ muốn hỏi con một chuyện.”

mẹ, bảo vệ mẹ, Duy Nhất bơi!”

Thấy tôi sững người, nhóc vội đặt iPad xuống, ngồi nghiêm chỉnh:

“Xin lỗi mẹ, mẹ hỏi đi, Duy Nhất sẽ vểnh tai nghe kỹ!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương