Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1
Trần Doanh và phụ mẫu mang theo sính lễ đến phủ cầu thân
Ta trốn ở hậu đường lén họ chuyện
“Một bé ngoan ngoãn hiểu chuyện biết lễ như Thanh Ninh đúng là khó tìm”
“Nếu hai đôi chúng sẽ xem con bé như con ruột mà nuôi dưỡng”
Mẫu thânTrần Doanh nịnh nọt
họ đó đang cần sính lễ phủ Quốc công để bù đắp những khoản nợ nần
họ còn biết họ cưới là
Phụ mẫu lập tức đồng ý mà theo kế hoạch của đưa Trần Doanh hậu viện
Còn họ ở phía tiếp chuyện khách sáo với phụ mẫu
“Trần công tử”
Ta dẫn theo Lục Hoàn xuất hiện mặt
Hắn thấy Lục Hoàn trong dạng tỳ nữ sửng sốt
Ngơ ngác hỏi: “Cô là ai”
“Ta là Lý Thanh Ninh”
Hắn chỉ Lục Hoàn ngờ vực: “Vậy cô là ai”
Ta Lục Hoàn cúi đầu như chim cút:
“Nó là tỳ nữ của Lục Hoàn”
Trần Doanh sững sờ như vẫn hiểu chuyện
“Lục Hoàn đã cho lần gặp ở chùa Long khiến ngươi lầm tưởng nó là ”
“ nó đã thầm yêu ngươi sợ ghét bỏ nên mãi dám thổ lộ”
Nói xong Lục Hoàn ngượng ngùng Trần Doanh đầy mong đợi
Hắn bước tới gần nàng bằng ánh mắt bất đắc dĩ xen lẫn yêu thương:
“Ngươi đúng là ngốc nghếch thích ngươi vì thân ”
Lục Hoàn như mưa: “Ta sợ nghĩ là kẻ tham phú phụ bần dám ”
“Ngươi xem là loại gì”
Nói hai họ tình sâu ý đậm ôm thắm thiết
Cảnh tình tứ khiến nổi hết da gà
Một cả hai dắt quỳ mặt
“Lý tiểu thư đầu đến cuối thích là Hoàn nhi xin cô ”
Ta mỉm đỡ họ dậy
“Ta kẻ cưỡng cầu tình cảm Phụ mẫu cũng đã nó làm nữ”
“Sau thể lấy thân con gái phủ Quốc công mà xuất giá”
“Chỉ là phụ mẫu ngươi đó ngươi tự giải thích”
Trần Doanh lập tức rạng rỡ:
“Lý tiểu thư độ lượng sẽ tìm lang quân như ý”
“Còn chuyện phụ mẫu để lo liệu”
2
Lục Hoàn là tỳ nữ thân cận của
Ta tỷ nên nay luôn đối xử với nàng
Có gì ngon gì chia sẻ với nàng
đã quên mất đạo lý: lòng tham đáy rắn nuốt voi
Kiếp khi chùa Long dâng hương Trần Doanh gặp đã si mê nàng
mẫu thân xem mắt cho nàng cũng từng thấy chân dung của
Thế nhưng nàng vẫn cố ý làm sai giả danh vụng trộm Trần Doanh tư thông
Đêm động phòng chúc vén khăn đội đầu phát hiện là giận dữ vô
Cả đêm trở phòng
Cho đến khi nạp Lục Hoàn làm mới phát hiện gian tình giữa họ
Cũng đó mới hiểu năm nay nàng đã ghen ghét đến mức nào
Nàng thấy sống liền xúi giục Trần Doanh năm lần bảy lượt làm khó hành hạ
Thậm chí tiếc lợi dụng con trong bụng để vu oan giá họa cho
khi gả cho Trần Doanh danh tiếng của ở kinh rơi xuống đáy vực
Người Viễn Hầu mệnh khổ lấy một đàn bà chanh chua dựa quyền thế nhà mẫu thân mà lộng hành nhà quân
lâu phụ thân hãm hại cả nhà bắt giam
Không lâu truyền đến tin phụ thân tự vẫn trong ngục mẫu thân vì quá đau lòng mà phát bệnh qua đời
Ta mất sạch mọi chỗ dựa
Trong những ngày tháng sống nơi hầu phủ như địa ngục biết lần theo họ
Thế nhưng Lục Hoàn đến mặt khoe khoang:
Nàng tất cả mọi chuyện là mưu kế của nàng và Trần Doanh là họ cố tình sắp đặt khiến phụ thân chết mẫu thân hại
Ta hận đến thấu xương đồng quy vu tận với chúng
một làm gì
Cuối họ thiêu sống
Sau khi chết lẽ vì oán khí quá nặng linh hồn tiêu tan phiêu đãng lơ lửng phía kinh
Ta thấy một tiểu quan của chủ động xin điều tra vụ án “thông địch” của Phụ thân
Một viên quan phẩm cấp năm thể làm gì chứ
Ta buồn tuyệt vọng
đã làm
Hắn lần theo manh mối tìm chứng cứ Trần Doanh vu oan Phụ thân
Ta đã nhớ kỹ tên của : Lục Hành
Ta hiểu tại vì nhà họ Lý mà làm đến mức
Khi linh hồn đã sắp tiêu tan còn đủ sức để suy nghĩ thêm nữa
3
“Lục Hoàn ngươi xem đây là đồ thân chuẩn cho ngươi”
“Bây ngươi xuất giá với thân tiểu thư phủ Quốc công tuyệt đối thể mất thể diện”
Lục Hoàn hoảng hốt đón lấy cây trâm vàng đặc biệt chuẩn cho nàng
“Cảm ơn tiểu thư… tiểu thư … với ”
Nàng cúi đầu đầy hổ thẹn
“Đừng nữa hôm nay là ngày vui của ngươi đừng đến nỗi mắt sưng như mèo nhỏ”
Ta khẽ gõ mũi nàng thân mật
Nàng gật đầu trong mắt đầy lệ cảm động
“Ân đức của tiểu thư Lục Hoàn đời thể báo đáp”
Ta lau nước mắt cho nàng: “Nói gì vẫn luôn xem ngươi như tỷ ruột thịt Sau phủ Quốc công chính là nhà mẫu thân ruột của ngươi”
Mười dặm đỏ rực tám khiêng kiệu đội ngũ rước tân nương dài đến tận chân trời
Trần Doanh đối với Lục Hoàn quả thực là tình thâm ý trọng khiến ai cũng cảm động
Không đúng bây gọi là Lý Hoàn mới đúng
Khi trọng sinh trở cảm giác lửa thiêu cháy da thịt vẫn như còn in thân thể tan biến
Trong khí như còn vương mùi thịt cháy khét lẹt
Ta ngâm trong nước đá nửa canh mới dịu
Tất cả những đau khổ oán hận thù sâu như biển của kiếp …
Kiếp bắt họ trả gấp bội
4
Sau khi trở mấy ngày liền Lục Hoàn mặt làm việc
Ta biết là do thai tượng bất nàng đang an thai
Tính theo thời gian nhỏ cũng đã gần ba tháng
Ta bèn dẫn theo lang trung lấy cớ lo lắng cho nàng mà đến bắt mạch
Kết quả mọi chấn kinh
Mẹ chỉ nàng lớn tiếng quát mắng:
“Con tiện nhân hài tử là của ai”
Nàng quỳ rạp đất ngừng dập đầu
Chỉ là sống chết chịu nam nhân là ai
“Lục Hoàn vẫn luôn xem ngươi như tỷ chuyện gì thể với ”
“Bất kể phụ thân của bé là ai thay ngươi đòi công đạo”
Nghe xong lời ánh mắt nàng đảo nhanh một vòng
sắc mặt vẫn mang vẻ do dự băn khoăn quyết
“ lẽ ngươi hài tử sinh đã danh ”
Mẹ kéo lấy mặt nghiêm nghị :
“Được còn gì nữa Làm chuyện bại hoại môn phong như cứ loạn côn đánh chết cho sạch sẽ”
“Không Xin đừng”
Sắc mặt nàng trắng bệch thân run rẩy
“ nhân sai … là Viễn Hầu… bé là của Viễn Hầu”
Nàng đem đầu đuôi mọi chuyện kể
Mẹ cả kinh:
“Ngươi dám quyến rũ vị hôn của tiểu thư nhà họ Lý đãi ngươi bạc”
Nàng đến lê đẫm mưa
“Là một ma xui quỷ khiến… tiểu thư tiểu thư xin cứu …”
Ta cúi mắt lặng lẽ đánh giá Lục Hoàn
Nàng đích thực là vài phần nhan sắc
Da trắng hơn tuyết gương mặt nhỏ như lòng bàn khi khiến thương xót
Chả trách thể khiến Trần Doanh tại rừng đào kiến chung tình
Ta đưa ngăn mẫu thân
“Mẹ chuyện đã đến nước vẫn luôn xem Lục Hoàn như nhà cũng nàng chịu khổ sở như ”
“Nàng với tiểu Hầu gia đã tình đầu ý hợp bằng cho họ để nàng lấy thân nữ của Lý phủ mà xuất giá”
Mẹ trừng mắt vẻ thể tin nổi
“Con điên dù quan hệ các con đến cũng thể như ”
Ta nắm lấy bà nhẹ giọng an ủi:
“Mẹ Trần Doanh để ý chính là gương mặt chúng cho đôi còn thêm một mối thân gia”
Lục Hoàn mẹ đầy vẻ mong chờ
Ta trong lòng lạnh lùng hừ một tiếng
Những ngày lành của ngươi còn ở phía
Dưới sự thuyết phục của
Mẹ rốt cuộc cũng gật đầu đồng ý
Hôm liền nàng làm nữ
Lục Hoàn dè dặt dâng trà kính cha mẹ
Mẹ hề liếc mắt nàng
Chỉ lạnh giọng :
“Ta đã truyền lệnh xuống phủ chuyện ngày ai nhắc nữa”
“ ngươi đến xem tạo hóa của chính ”
“Tạ lão gia nhân… tạ tiểu thư…”
5
Nghe Trần Doanh hao hết tâm cơ phí nhiêu công sức
Hết tuyệt thực dọa chết
Cuối mới khiến phụ mẫu đồng ý mối hôn sự
Lục Hoàn như nguyện toại ý
Vào một ngày hoàng đạo lấy thân nữ của phủ Quốc công gả hầu phủ
Ta bảo phụ thân trong ngày đại hôn mời đến dự yến
Thị lang Vương Khiêm chính là ân sư của Lục Hành
Hắn tất sẽ dẫn theo Lục Hành đến dự
tình lý gặp vị ân nhân
Nghe Lục Hành quả thực tài
Phụ thân khi còn tại chức Thái sử lệnh từng vu hãm
Là thị lang biết hiền tài thay lật bản án
Hắn vốn thể trường thi
Chỉ là gia cảnh bần hàn liên lụy lão mẫu nên chọn con đường thi
Kiếp khi chết vẫn chỉ là một viên quan ngũ phẩm
Xem quả thực đúng như lời đồn
Ngày đại hôn phủ giăng đèn kết
Dải lụa đỏ rực như lửa khiến khắp nơi ngập tràn ánh hồng
Khiến bất giác nhớ đến trận đại hỏa kiếp
Ngực nặng như đeo đá cũng yên
Dứt khoát tiền sảnh tiếp khách
Khách nhân theo lời mời đến từng tốp nối đuôi phía nội đường
Thế nhưng mãi vẫn thấy bóng dáng Lục Hành
“Cha của vẫn đến”
“Có lẽ chuyện gì làm chậm con để tâm đến họ làm chi” Người tỏ vẻ hiếu kỳ
“Chỉ thuận miệng hỏi một câu thôi yến tiệc sắp khai ”
Ta thuận miệng ứng phó
“Ê con kìa họ đến ”
“Vương …”
Phụ thân lập tức bước hàn huyên thị lang Vương
Chỉ một ánh mắt liền Lục Hành cạnh
Khí chất quá mức nổi bật như tùng xanh giữa trời cao
Dù vận áo dài vải thô cũng che một thân chính khí
Ánh mắt giao khẽ chắp hành lễ
Dùng câu “mặt như ngọc phong tư tuấn dật” để hình dung quả sai chút nào
Kiếp chết linh hồn lơ lửng cao rõ dung mạo
kỹ mới thấy mày như núi kiếm mắt tựa suối trong
là… tuyệt sắc nhân gian
Không biết ảo giác
cúi dường như một tia cảm xúc phức tạp lướt qua đáy mắt
Có điều chắc chắn đời từng gặp
Ta thu ánh
họ bước trong
Vừa bước sảnh cảm giác ngột ngạt trào dâng
Phụ mẫu đang khách nhân hàn huyên nụ từng rời khỏi khóe môi
Rõ ràng bình thường trong bóng tối vẫn mắng chửi tổ tiên nhà cả mười tám đời
Nhìn chán buồn xem
Ta liền đảo mắt quanh
Ai nấy đeo mặt nạ
Khiến rõ giả
Chỉ thấy một tự thưởng trà
Chỉ khi đồng liêu bắt chuyện mới gật đầu đáp vài câu
biết ứng xử bảo thăng chức chậm chạp
Ta thầm thay tiền đồ mà lo lắng
Chỉ là tự giữ
Ánh mắt của các nhân tiểu thư dính cả
Hắn vẫn thản nhiên như
Cảm ánh mắt sang
Hắn đầu
Ta khẽ nghiêng đầu tránh khỏi ánh mắt
Giả vờ trò chuyện với đám tiểu thư
“Thanh Ninh nhà các ngươi thêm nữ Lục Hoàn là nha của ngươi ” Cố Yên tò mò hỏi
“Lục Hoàn vẫn luôn là nữ phụ mẫu nhỏ tỷ cảm thấy cô đơn nên họ một ”
Ta mặt đổi sắc buông lời dối trá
“ là ”
Sợ các nàng hỏi đông hỏi tây
Ta lấy cớ nhà xí chuồn ngoài hít thở
Kiếp vì Trần Doanh Lục Hoàn oán hận mới xuống hãm hại nhà
Kiếp đích thân đưa nàng đến cạnh
Gả nàng làm hầu nhân
Lần chắc còn lý do gì để oán hận nữa chứ
Kiếp yêu đến chết sống
chỗ dựa nhà
Hầu phủ vốn đã sa sút của hồi môn của để bù đắp
Ta xem chỉ dựa tình yêu của họ… liệu thể chống đỡ lâu