Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AKP2gKZZAY
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
11
Vài ngày một đêm khuya
Mấy ngọn núi nơi ngoại thành bỗng sụp đổ
Tiếng long trời lở đất vang dội khắp nơi
Kinh động đến từng vị quý nhân đang say ngủ trong thành
Người kinh hoảng bất an
Hoàng đế hạ chỉ tra xét
Nào ngờ điều tra liền phát hiện một nơi luyện kim quy mô cực lớn
Chỉ là bên trong đã sớm cao chạy xa bay
Chỉ còn vài thợ rèn bỏ hỏi gì cũng chỉ lắc đầu ngu ngơ
Lục Hành và Vương Khiêm cùng lúc biến mất
Ngay cả ám vệ mà phái theo cũng thấy tung tích
Vương Khiêm lập tức trở thành nghi phạm hàng đầu
cũng tin
Cho rằng là đã phát hiện điều gì nên hại diệt khẩu
Cũng dáng vẻ ngày thường chính trực thanh liêm quả thực dễ mê hoặc lòng
Nhà cấm quân bao vây kín mít một giọt nước cũng khó lọt
Vài ngày
Ta hẹn gặp Lục Hoàn
Gần đây nàng tiều tụy trông thấy hồn vía lên mây
Chỉ cần chút động tĩnh là kinh hồn táng đảm
“Hoàn nhi ”
Nàng vô thức vặn vẹo hai tay:
“Tỷ chuyện ở ngoại thành là do thị lang Lại bộ làm đấy…”
Trong lòng khẽ động ngoài mặt vẫn điềm nhiên uống trà:
“Biết Hoàng thượng đã phái đuổi bắt sắp bắt ”
“Cha cho ngóng là đã bắt đang đường áp giải hồi kinh yên tâm ”
Tách trà trong tay nàng run lên choang một tiếng rơi xuống đất
Vỡ tan thành từng mảnh vụn
“Muội ”
Mặt nàng trắng bệch như tờ giấy
Bất chợt quỳ sụp xuống:
“Tỷ tỷ cứu ”
“Có chuyện gì dậy ”
“Không…”
“Muội và phu quân lời xúi giục của Vương Khiêm Nếu khai nhất định sống nổi…”
“Cái gì” Một tiếng “ầm” vang lên trong đầu
“Ngốc nghếch các ngươi đây là tạo phản”
“Muội… hãy tự thú ”
“Không sẽ chết mất”
“Muội nghĩ kỹ nếu bắt về cũng sẽ chết nếu tự thú khai rõ chủ mưu vẫn còn cơ hội chuộc tội”
Nàng dao động
“Hoàn nhi Chỉ cần tự thú sẽ bảo cha nghĩ cách cứu ”
Nàng chợt hất tay
“Không ông sẽ cứu Muội vốn hài tử ruột của ông ”
“ là nghĩa nữ của cha nếu xảy chuyện ông cũng khó mà yên ”
“Hoàn nhi lời Đây là con đường sống duy nhất hiện tại”
Ánh mắt nàng dần dần lơi lỏng
“Muội giữ thư tín vật gì liên quan tới việc liên hệ giữa bọn họ với Chúng thể giao nộp làm bằng chứng”
Nàng lắc đầu mặt mày u ám giọng như rút hết sức:
“Không … đều là Vương phu nhân lén truyền tin cho chúng …”
“Cái gì Vậy biết làm bây giờ…”
Tên hồ ly già quả nhiên quá mức cẩn trọng
“Có điều bà thường gửi thư mời đến dự yến những thư đó vẫn giữ”
“Còn ngân phiếu mà họ đưa nữa…”
Nhắc đến đó nàng cúi đầu vẻ mặt hổ
“Vậy cũng Các mau chóng mang hết chứng cứ tự thú”
“Đến khi đó chừng Hoàng thượng sẽ xử nhẹ”
Chỉ cần thể chứng thực tội mưu nghịch của Vương Khiêm
Đến lúc đó Hoàng thượng lần theo manh mối tất sẽ moi dấu vết của Thành vương
Ám vệ phái bảo hộ Lục Hành đã truyền tin về
Hiện giờ bọn họ đang ở Nam Dương – đất phong của Thành vương
Lục Hành đã trà trộn nội bộ địch doanh
Thậm chí còn giành sự tín nhiệm của Vương Khiêm
Ta khẩy
Hẳn là nghĩ từng ân với Lục Hành
Lại thêm việc Lục Hành từng trải qua kiếp sống đói rét túng quẫn tất sẽ quyền thế mê hoặc
ai… cũng đều danh lợi làm mờ mắt
12
Cao Vũ theo manh mối từ Vương phu nhân mà kéo hơn mười viên quan liên quan trong vụ án
Dã tâm của Thành vương cũng vì mà lộ rõ
Lục Hoàn cùng các vị phu nhân nữ quyến từng cấu kết với Vương Khiêm đồng loạt áp giải hình bộ
Ta đến thăm nàng
Nàng run rẩy co trong một góc tối của địa lao
Chuột nhắt lách chách chạy qua chạy chân
Ta khẽ nhếch môi
Đây mới là những ngày tháng mà nàng nên nếm trải
Ta bước tới song sắt giam giữ nàng
“A tỷ a tỷ cứu ”
Ta rưng rưng nước mắt thương xót :
“Hoàn nhi yên tâm phụ thân đã đang nghĩ cách ”
“Phụ thân Hoàng thượng phái truy bắt nghịch tặc chỉ cần bắt nhà chúng chính là công thần đến lúc đó nhất định thể chuộc về”
“A tỷ sợ lắm… nơi chuột cả gián…”
Ta còn an ủi nàng
“Lý Hoàn nhi tiện nhân ngươi cho ngươi bao nhiêu bạc ngươi dám phản bội bọn ”
Vương phu nhân trong ngục bên cạnh gào lên chửi rủa
Lục Hoàn cũng chẳng
“Ai bảo trượng phu của ngươi vô dụng nhanh như đã bắt lẽ nào bắt chúng chết theo ”
“Không thể nào ngươi bậy”
Vương phu nhân đầu tóc rối bù sắc mặt tiều tụy điên loạn hét lớn
“Hoàn nhi đừng để tâm đến bà Chúng nhất định sẽ ”
“Ta mang cho chút điểm tâm dù cũng nên ăn một chút”
“Ừm…”
Nhìn đám nữ nhân giam trong ngục …
Ai thể ngờ hậu trạch là nơi quan mưu đồ cấu kết
Không lâu
Thành vương dẫn theo Vương Khiêm cùng Lục Hành chính thức khởi binh phản triều đình
Mới hai ngày đã khiến hai tòa thành thất thủ
Mưu lược là do một tay Lục Hành hiến kế
Qua hai trận đánh
Lục Hành hiện đã Thành vương vô cùng coi trọng
Mọi chuyện quân cơ lớn nhỏ đều giấu nữa
Triều đình lập tức phái phụ thân cùng Minh Uy tướng quân Cố Nghiêm xuất chinh chinh phạt
Ta tiếp quản hai vạn binh mã do phụ thân lưu trấn thủ kinh thành
Dựa tin tức Lục Hành bí mật truyền về bày mai phục tuyến đường bọn phản quân thể tiến
Đoan Ngọ năm
Trong thành vắng hẳn khí hân hoan thường niên
Quả nhiên đúng như lời Lục Hành
Vài toán binh sĩ ngụy trang thành dân chạy nạn
Đường đường chính chính tiến nhập kinh thành
Ta suất lĩnh năm nghìn tinh binh mai phục sẵn
Dù địch chỉ tám trăm
tốn ít công sức mới thể quân bắt giữ
Có thể tưởng tượng những năm qua bọn chúng âm thầm dưỡng binh tích lực đến cỡ nào
Phía tiền tuyến triều đình vốn nắm bảy phần thắng thế chỉ cần hai tháng là thể dẹp loạn
Giờ thì giằng co bất phân thắng bại
Kim giáp quân trướng Thành vương một địch mười
Chiến lực khiến chấn kinh
Nghe đã dân chúng lanh trí thu dọn đồ đạc dắt díu rời khỏi kinh thành
Trong cung cũng sớm bố trí kế hoạch dự phòng
Chiến báo liên tục truyền về
Nếu mai trận chiến thất bại
Thì phản quân sẽ thừa thắng xông thẳng về Nam
Đêm một ai ngủ yên
Ta khó khăn sống một kiếp
Chẳng lẽ còn chết thêm lần nữa
Hôm mọi thấp thỏm bất an chờ tin
Mãi đến nửa đêm
Do thám trong quân mới khẩn báo
Lục Hành phối hợp nội ứng ngoại hợp thiêu rụi bộ lương thảo của địch
lúc phóng hỏa may một tiểu binh tiểu phát hiện
Bị chém một đao
Chỉ vỏn vẹn vài lời nhưng thể tưởng tượng khi hung hiểm cỡ nào
Người là sắt cơm là thép dẫu dũng mãnh cỡ nào
Mất lương thực thì cũng lực bất tòng tâm
Thành vương đại bại đã là cục diện thể đảo ngược
13
Lục Hành thương
Cùng phụ thân hồi kinh
Năm ngày kiệu phụ thân đã tới cửa nhà
Phụ thân bước xuống
Thấy ông bình an liền dời ánh mắt trong xe
“Này cái gì đấy Con gái lớn chẳng biết thẹn thùng”
“Cha cũng là xông pha chiến trường đấy chẳng thấy con quan tâm gì”
Phụ thân cố ý chen tầm giễu cợt
“Nói năng vớ vẩn gì đó”
Mẫu thân lập tức kéo ông liếc mắt hiệu:
“Lục Hành lần lập đại công còn thương Quan tâm một chút chẳng lẽ thường ”
Lục Hành chậm rãi bước xuống xe
Thân là thư sinh thân thể vốn yếu
Nay mang thương tích thêm đường dài xóc nảy
Lúc sắc mặt tái nhợt gầy yếu vô cùng
“Liễu phu nhân Lý tiểu thư tại hạ bình an làm phiền hai vị lo lắng”
Mẫu thân ân cần tiến lên nắm lấy tay :
“Hành nhi đường vất vả chắc hẳn đói bụng dùng bữa thôi”
“Không cần bá mẫu mẫu thân vẫn đang đợi ở nhà”
“Ngươi bây giờ như thế trở về chỉ khiến mẫu thân thêm lo”
“Chi bằng tối nay ở đây nghỉ ngơi một đêm dưỡng thương hẵng về thế nào”
Ta chen một câu:
“Cũng thể đón bá mẫu tới đây ở cùng”
Nói xong mới nhận lời chút đường đột
Không khí trong khoảnh khắc trở nên trầm mặc mang theo vài phần ngượng ngùng
Phụ mẫu trăm điều khó đầy bất đắc dĩ
Chỉ Lục Hành là khoé mắt lộ ý khoé môi cong lên
“Không là …”
“Được ngươi đừng nữa”
Mẫu thân chút lưu tình ngắt lời
“Hành nhi bá mẫu trời cũng đã tối mai hẵng về”
Cuối cùng Lục Hành chống nổi sự tha thiết của phụ mẫu đành lưu phủ nghỉ tạm
Đêm đó chờ họ về phòng an nghỉ lặng lẽ đến phòng
Hắn thay thuốc xong
Băng vải còn mang theo vết máu nhàn nhạt
Ta xem vết thương của nhưng che chắn quá kỹ đành từ bỏ
“Ta ngươi gan đúng là to chút bản lĩnh mèo cào cũng mà cũng dám trà trộn địch doanh”
“Luôn làm chuyện đó mà Vương Khiêm thì tin ”
Nói tới đây giọng phần khó mang theo mấy phần đắng chát
“Ta biết trong lòng ngươi dễ chịu Trung nghĩa khó nhưng ngươi đã làm ”
“Ta ngươi dùng công lao lần cầu xin Hoàng thượng khoan hồng với gia quyến của ”
Hắn khẽ gật đầu:
“Nếu đã chẳng của ngày hôm nay”
“Cứ yên tâm ngươi thiếu nợ ai cả”
Sáng sớm hôm Lục Hành trở về phủ
Cả nhà tiễn tận cửa
Bỗng thấy khều
Quay đầu
Phụ thân nheo mắt đầy hứng thú:
“Con gì với cha ”
Ta nghi hoặc:
“Nói gì”
“Chuyện giữa con và Lục Hành đấy”
“Lục Hành kể với cha con từng giúp đỡ họ trong lúc khốn khó đây chẳng là điển hình của câu chuyện ‘tuyết trung tống than’ trong thoại bản đó ”
“Mà con gái của chính là vị thần nữ từ trời hạ xuống ”
“Ha ha”
“Cha nghĩ nhiều ”
Mẫu thân kéo phụ thân thẳng thắn :
“Lục Hành là phẩm hạnh tướng mạo xuất chúng tiền đồ rộng mở Con chút gì suy nghĩ ”
Ta ngẩn vài nhịp
Hai kiếp tương trợ Lục Hành đích xác là đáng tin cậy
…
“Liệu… thể ý với con ”
“Sao thể Mỗi lần nhắc đến con mặt ánh mắt liền sáng rỡ”
Ta bật khẽ
Thật khó tưởng tượng một nghiêm túc như thế yên phụ thân huyên thuyên
“Thôi cứ để ”
Giờ chỉ còn bước cuối cùng
“Cha chuyện của Lục Hoàn cần bận tâm nữa”
“Người nên chết thì cứ để chết”
Cả hai khựng hiểu vì đột nhiên chuyển giọng
“Thanh Ninh mẫu thân vẫn hiểu… vì con để nàng gả hầu phủ”
“Bởi vì trong giấc mộng chính nàng hại chết con”
“Là nàng và Trần Doanh bày mưu giá họa khiến cả nhà thân bại danh liệt”
“Nay nàng gả cho Trần Doanh cũng chỉ là thuận nước đẩy thuyền”
Phụ mẫu lúc đã chẳng lấy làm ngạc nhiên với những giấc mộng nữa
“Thì là Phụ thân nghĩ tới con mưu lược đến thế Một mũi tên trúng hai đích”
“Có lẽ trong mộng học một ít kinh nghiệm”
Không biết Lục Hoàn dùng cách gì
Tên tiểu trong ngục tới tìm chuyển lời từ nàng
Bảo mau tới cứu
Loại tham tài háo sắc tâm tàn nhẫn độc như nàng sống chỉ thêm hại
Ta đưa cho tiểu chút bạc bảo tiễn bọn họ sớm một đoạn đường
Cũng coi như thay trả bao năm tủi nhục đau khổ
14
Gần đây phụ thân luôn lấy cớ mời Lục Hành tới phủ
Cả phủ đều ngầm hiểu điều là gì
So với những nam nhân khác Lục Hành đích thực là lựa chọn nhất
Cho nên khi lần thứ n vô tình ngang qua phòng liền ngăn
Ngày đại hôn
Toàn phủ giăng đầy hồng lụa đỏ thắm
Ta một lần nữa khoác lên hỉ phục
Phượng quan hà xuyến thập lý hồng trang
Nay đại cừu đã báo nỗi sợ xưa tan thành mây khói
Ta biết sẽ phụ
Cho nên nguyện bước thêm một lần
Đêm tân hôn
Hắn cầm ngọc như ý vén lên hỉ khăn
Dưới ánh nến mờ ảo
Hai gò má ửng đỏ
Ánh mắt chuyên chú rời
“Nương tử”
“Phu quân”
Rèm hồng khẽ buông
Hơi thở giao hòa
Dục niệm lan tràn