Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

6

Cứ như chỉ cần hỏi, sẽ nghe giọng chàng giễu cợt hôm .

Lại nghe chàng : “Ôn Tiểu , ngươi lại muốn lấy ơn cầu báo sao?”

Tinh thần ta mỏi mệt, vừa vác gạo vừa nghĩ ngợi.

Không cẩn thận, cơ chệch sang một bên.

gạo nặng trĩu, khiến ta ngã ngửa sau.

Bỗng một đôi tay đỡ lấy ta.

gạo rơi “bịch” xuống đất, mùi xà phòng quen thuộc xộc vào mũi.

Ánh lạnh lẽo trên đầu.

Chàng đỡ ta đứng thẳng, tức giận gõ lên đầu ta.

“Ôn Tiểu , gặp vì sao không ?”

Ta mím môi, không biết nên trả lời sao.

Chàng im lặng bước qua ta.

Từng tấc da nơi tim nhói đau.

rồi lại chàng đến thay ta làm việc.

Nhớ Thế tử mới đến, là thiếu niên tuấn tú, ngay sức cũng không bằng ta.

Giờ lại có vác gạo, bước chân vững chãi hơn ta.

Tim ta dâng lên một chút ngọt ngào, cuối cùng vẫn đọng lại vị đắng nơi cuối lưỡi.

Những này, ta không bỏ bê học hành.

Học không ít chữ.

qua ta đọc một câu:

Biết rõ là không , mà vẫn làm, là bậc thánh.

ta biết giữa ta và Thế tử chẳng có khả năng nào.

Vậy mà vẫn không kiềm bản thân, cứ mãi gần gũi chàng.

Rõ ràng chính là kẻ ngốc.

14

Thế tử giúp ta làm xong việc.

Ta không biết phải cảm ơn sao.

Chàng liền trầm giọng : “Thật muốn cảm ơn thì làm cho ta một đĩa bánh quế.”

Chàng đang giận.

Làm xong bánh, ta mang vào phòng.

Chàng ngồi trầm ngâm, cầm một miếng bánh bỏ vào miệng.

Ngước nhìn ta.

“Ôn Tiểu , nàng là đồ ngốc sao?”

“Trước rời đi ta rõ ràng để lại cho nàng nhiều bạc, không cần làm gì cũng đủ sống đời.”

Ta ưỡn cổ : “Ta cũng để lại tiền cho chàng, chàng cũng chẳng dùng đến.”

Đôi chàng đen kịt, như đang tích tụ một trận bão tố.

Với cái miệng độc chàng, nào cũng sẽ mắng ta tơi tả.

Ta cúi đầu, nghe một tiếng cười khẽ, ngắn ngủi.

Thế tử tức quá mà bật cười.

Chàng đứng dậy rồi.

Chàng đi tới rồi.

Chàng không mắng ta mà định đánh ta sao?

Chàng dừng trước mặt ta, mạnh tay xoa đầu ta.

“Ôn Tiểu , giờ nàng biết cãi lại rồi, có khí thế y như lúc lén hôn ta .”

Thế tử rõ ràng say khướt, bất tỉnh sự.

chỉ có ánh trăng biết, sao chàng lại hay?

Chàng dường như nhìn nghi ngờ ta, cười khẩy bất cần.

“Chút rượu , còn lâu mới khiến bản Thế tử say.”

15

Ta trốn Thế tử suốt hai .

Mới hay bên ngoài xảy biến cố kinh thiên.

Nghe gần đây có quấy phá ở quán, chính là đám từng hại quán ta.

Các lâu bị đập tan nát.

Nghe bảo nếu không có quan kịp thời đến, tòa quán cũng bị dỡ tung.

Chỉ duy nhất một lâu bình yên vô sự.

Hiện tại mấy ông chủ kia đang kéo nhau đến đòi công đạo.

Nghe xong, ta quay đầu chạy thẳng nhà.

sân, Thế tử đang ung dung uống , nghe động cũng chẳng thèm ngẩng đầu.

Ta còn chưa kịp thở.

Chàng đặt chén xuống, điềm nhiên :

“Xe ngựa kinh chuẩn bị xong rồi, đi thôi.”

Ta sững , “Vâng, chúc Thế tử thuận buồm xuôi gió, vụ án lật lại thành công.”

Chàng thở dài một hơi thật dài.

Cố gắng kiềm chế lắm mới không buông lời độc mồm.

“Nàng, ta, cùng nhau kinh.”

“Ôn Tiểu , nàng tưởng hôn Thế tử ta một cái rồi có bình yên vô sự rút lui sao?”

Mặt ta tái mét.

Thế tử mới đến, nào cũng uống rượu say mèm, dường như bị đả kích lớn.

, chàng ngồi sân uống rượu, gục đầu trên bàn đá.

Sợ chàng cảm lạnh, ta mang áo choàng đắp lên chàng.

Có lẽ do ánh trăng khiến mê muội, hoặc cũng có lẽ vì chưa từng Thế tử ngoan ngoãn im lặng như vậy.

Ta gọi nhỏ mấy tiếng, chàng không đáp.

một khoảnh khắc hồ đồ, ta nhẹ nhàng chạm môi chàng.

hồi hộp quá mức, nếu có nhớ lại, chỉ nhớ môi chàng vương đầy mùi rượu.

Ta vô cùng hối hận.

Nhịn nhiêu năm, sao lại gan to đúng vào .

Cuối cùng, ta vẫn thu xếp cho muội muội ổn thỏa, rồi theo Thế tử trở kinh.

Kinh thành truyền đến tin dữ.

Thân vương mưu phản, cấu kết Hung Nô làm nội ứng ngoại hợp.

Thân vương sụp đổ, Hầu rửa oan khuất.

Thế tử với công lao lớn, phải hồi kinh nhận ban thưởng triều đình.

16

Kinh thành quá lạnh.

Sau đưa ta Hầu , Thế tử liền vội vã vào cung.

Hầu gia và Hầu như thay da đổi thịt, gương mặt xuất hiện những nếp nhăn mảnh.

ta, Hầu khoác lên vẻ quý phái, nắm lấy tay ta cười hiền hòa.

“Nghe A Chu , là con cứu nó, còn đưa nó Dương Châu.”

kể cho ta nghe những xảy thời gian qua.

Lúc ta mới biết, trước Thế tử xuất hiện ở Dương Châu, hoàng thượng sớm gửi mật chiếu gọi chàng hồi kinh.

Thế chàng vẫn lưu lại Dương Châu thật lâu.

Dưới mái đình ở Hầu , chậm rãi kể lại Hầu bị tịch biên.

“Ban đầu chúng ta cũng nghĩ mình bị vu oan hãm hại, không tránh khỏi số kiếp.”

“Cho đến mấy trước, chúng ta mới hay, tất vốn là kế hoạch hoàng thượng và Hầu gia, nhằm vạch mặt những kẻ bóng tối.”

Ta thở phào, “Hầu gia và chịu khổ lao ngục rồi.”

sai chuẩn bị cho ta một gian phòng khách, vừa dọn dẹp vừa thủ thỉ kể rất nhiều .

Từ những mẩu rải rác , ta mường tượng hình ảnh Thế tử bôn ba vì Hầu .

Như rõ ánh kiên nghị chàng.

Thế tử có việc quan trọng phải làm, mấy liền không gặp .

Tùy chỉnh
Danh sách chương