Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
giọng vẫn chui thẳng vào tai tôi.
Tô dịu dàng : “ tháng , chúng ta giống vợ chồng thật sự vậy…”
“Được từng ấy là đủ rồi.”
“Chuyện sáng là do em, bất cẩn quá.”
“Em biết mà, tuyệt đối thể mất Kiều Hi. Sẽ lần sau.”
“ em kiềm chế nổi! Em quá nhiều! Em trọn vẹn !”
“ biết.”
“ thể đáp ứng em một nguyện vọng ?”
“Gì vậy?”
“Em một màn . chưa bao giờ em. Dù hôm là ngày cuối cùng chúng ta, dù một lần thôi, em cũng hy vọng thể trước mặt thế giới mà tỏ với em.”
Một hồi im lặng.
“…Được.”
“Dù nhất vẫn là Kiều Hi, trong lòng vĩnh viễn một góc dành cho em.”
“ được câu này, với em… đời là đủ rồi…” Giọng nghẹn ngào.
6
thấy tiếng “rầm” khi cửa đóng , tôi lập tức lao ra khỏi phòng, rời khỏi đó.
Tôi gọi một chiếc taxi, mơ hồ bảo tài xế chở mình vòng quanh thành phố, một vòng, rồi một vòng…
Đầu óc tôi bị quá tải, gần trống rỗng, còn một cái xác rỗng tuếch đang vận hành một cách máy móc.
“ gái, rốt cuộc đi đâu vậy? trông ổn lắm, cần tôi giúp ? Hay là tôi chở về nhà trước nhé?” Tài xế taxi nhìn tôi gương chiếu hậu, ánh đầy lo lắng.
“ sao đâu, sư phụ, chở tôi ra bờ sông đi.” Từng chút một, suy nghĩ rối loạn tôi dần dần quay .
Đó chính là nơi Chu Thâm và Tô đã hẹn nhau bắn tỏ , là nơi chứng kiến bọn họ.
Tôi tận nhìn thấy,
đàn ông mà tôi sâu đậm sẽ làm thế nào để tỏ với bạn thân suốt hơn mươi năm tôi, gọi ta là “góc vĩnh viễn trong tim mình”.
Gió bên bờ sông mang theo hơi nước ẩm ướt, dịu dàng cũng vô lướt gò má tôi.
Xung quanh, đường hào hứng bàn tán:
“ chưa? Hôm bao trọn cây cầu ở trung tâm thành phố để tỏ đấy! Toàn bộ đoạn sông đều cấm xe , hoành tráng ghê!”
“ riêng đã hơn năm , còn trình diễn ánh sáng, nữa! Bao địa điểm mất thêm ! Cộng thêm các chi phí linh tinh khác, một đêm chắc phải hơn mười mất!”
“Mười á! Mấy giàu này đúng là tiền nhiều đến phát điên, đốt tiền chớp !”
“Cậu biết gì chứ? ta gọi đây là nghìn vàng mua một nụ cười! Đây là lãng mạn! Hiểu hả?”
Lãng mạn ư? thứ lãng mạn nào được tưới bằng nỗi đau và nước kẻ khác hay ?
lời khen đầy ngưỡng mộ đám đông, tôi thấy mình dần tê liệt,
thể một bàn tay vô hình đang bóp nghẹt cổ họng, khiến tôi sao thở nổi.
Đúng 8 giờ tối, màn trình diễn bắt đầu.
chùm hình trái tim rực rỡ gào thét bay vút lên bầu trời đêm đen đặc,
đến điểm cao nhất, “bùm” một tiếng nổ tung,
hóa thành vô số mảnh sao lấp lánh,