Giới thiệu truyện

Chị dâu mang thai, mẹ tôi hái mấy cành trúc đào trồng ở công viên về.

Chị dâu nói hoa trúc đào thơm, cầm trên tay ngửi mãi không buông.

Tôi vừa nhìn liền biết hoa này có độc, lập tức chạy lên giằng cành hoa ra ném đi. “Hoa này không được ngửi đâu, có thể gây ch.ết người đó.”

Nói xong, tôi kéo chị dâu muốn đi bệnh viện kiểm tra.

Không ngờ chị dâu bất ngờ đẩy tôi thật mạnh, khiến tôi ngã ra đất, mắng tôi xui xẻo, còn nhổ nước bọt vào người tôi.

Ngay sau đó, mẹ tôi cũng xông tới tát tôi một cái đau điếng: “Con kh.ốn này, mày dám nguyền rủa chị dâu mày à. Chị dâu mày đang mang thai cháu trai vàng bạc của nhà này, mày có tin tao đ.ánh ch.ết cái đồ sao chổi mày không?”

Tôi bị bọn họ dùng cán chổi đuổi đánh ra khỏi nhà.

Một giờ sau, chị dâu đột nhiên sùi bọt mép, vừa nôn mửa vừa đ.ại tiểu tiện không kiểm soát được, sau đó thì hôn mê bất tỉnh.

Tới bệnh viện, bác sĩ đưa ra thông báo nguy kịch.

Khi anh trai tôi vội vàng chạy tối, mẹ tôi sợ bị anh trai quở trách một mực đổ cho tôi rằng chính tôi là người mang cây trúc đào về nhà.

Anh trai tôi không nói một lời, lập tức lao tới đấm đá tôi túi bụi.

Sau khi trở về, anh ta còn chưa hết giận, lấy xăng t/ưới lên người tôi rồi châm lửa th.iêu sống tôi.

Sau đó, thừa dịp trời còn chưa sáng, cuốn tôi vào bao tải, ném tôi tới mảnh rừng hoang phía sau núi.

Tôi ch.ết trong phẫn hận và tức tưởi.

Lần nữa mở mắt ra, tôi nhìn thấy mẹ tôi đang hớn hở mang mấy cây trúc đào về nhà.