Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
13
Hóa ra, người con gái Mạnh Trì thích lại là Triệu Chiêu Tịnh.
Anh thích ai không thích, lại đi thích cô ta, này còn khiến tôi khó chịu hơn cả việc anh tỏ tình tôi rồi lại nói là nhầm người.
Kẻ vừa rồi còn muốn khóc là tôi đây, chớp , nước đã lã chã rơi xuống, thực sự quá đau lòng.
Đúng này, của Mạnh Trì đột nhiên gửi đến.
Mạnh Trì: 【Khương Dã, cậu chuẩn bị bao giờ đến trường ?】
này tính khí tôi đang bốc hỏa, liền trả lời một câu rất gay gắt.
Tôi: 【Cậu tự đi một mình đi! Tôi mới không thèm đi cùng cậu!】
Rất nhanh đó tôi ra câu nói này có chút không ổn, là hỏa tốc thu hồi, nhưng hiển nhiên Mạnh Trì đã nhìn thấy rồi.
Anh không những thấy, còn trả lời lại tôi.
Mạnh Trì: 【Tâm trạng cậu không tốt ? Hay là mình đã làm sai gì?】
Công bằng nói, anh làm sai gì cả.
Anh là viết một bức thư cho người con gái mình thích thôi.
Nhưng tôi thực sự không muốn có thêm bất kỳ sự giao thoa nào anh , tôi nóng lòng muốn chặt đứt sợi dây liên kết giữa mình và Mạnh Trì, để chứng minh rằng tôi có cầm lên buông bỏ đoạn tình này.
Có điều đứng từ góc độ của anh nhìn, này có vẻ hơi vô lý, đột ngột bị người ta cho “leo cây”.
Tôi: 【Không có gì, là mẹ tôi bảo qua đó sớm một chút, đến ở họ hàng mấy ngày, nên không đi cùng cậu .】
Mạnh Trì: 【 rồi, vậy nào đến trường cậu lại cho mình nhé.】
có tác dụng gì chứ, lại cùng chuyên ngành, vả lại đó có anh đã có bạn gái rồi nên.
Nhìn ý tứ của Triệu Chiêu Tịnh, là đang muốn giữ giá một chút nên mới không lập tức đồng ý Mạnh Trì đó ?
Tôi: 【, không còn sớm , tôi nghỉ ngơi đây.】
14
Một tuần đó, tôi đến họ Mạnh thêm ba buổi, giúp Mạnh Niên Niên hoàn thành nốt các chương trình học còn lại.
lương từ mẹ Mạnh, tôi đã hoàn toàn không còn lý do gì để duy trì liên lạc Mạnh Trì .
“Chị Dã, kỳ nghỉ đông chị có tiếp tục làm gia sư cho em không?”
Tôi xoa đầu Mạnh Niên Niên: “Chắc là không rồi, đó chị bận việc của mình, em có nhờ anh trai em phụ đạo cho nhé.”
Mạnh Niên Niên bĩu môi.
“Thôi bỏ đi, dạo này anh ấy hình như thất tình rồi, không đúng, anh ấy còn kịp yêu , chắc là bị người ta từ chối rồi, mỗi tối đều tự nhốt mình phòng.”
lòng tôi kinh hãi, Triệu Chiêu Tịnh vậy lại từ chối Mạnh Trì ?
Nhưng những này liên quan gì đến tôi .
Vừa định rời đi, Mạnh Niên Niên như sực nhớ ra điều gì, vội vàng gọi tôi lại, rồi chạy vào phòng lấy ra một cuốn sách.
“Anh trai nói, đây là quà tặng cho chị, bảo chị hãy đọc kỹ, đó nói cho anh ấy biết nghĩ.”
Cuốn sách Mạnh Trì tặng tôi đã từng đọc qua, nhưng dù là tấm lòng của người khác, tôi vẫn lấy.
“Chị biết rồi.”
đến , tôi ném ngay cuốn sách đó lên giá, suy nghĩ một hồi lại cầm xuống khóa vào ngăn kéo bàn học.
Qua vài ngày, tôi gần như đã quên bẵng đó, Mạnh Trì lại cho tôi.
Mạnh Trì: 【Cậu đã đọc xong cuốn sách đó ?】
Tôi chột dạ nhìn cuốn sách vẫn đang nằm xó tủ, ngay cả bao bì còn bóc, đành nhắm đưa chân trả lời một câu: 【Đọc xong rồi.】
Mạnh Trì: 【Cậu không có tưởng gì ?】
Tôi: 【 tưởng? Có chứ!】
Mạnh Trì: 【Cậu nói xem, tưởng gì nào?】
là tôi đem những kiến giải cuốn sách đó thao thao bất tuyệt Mạnh Trì một hồi, nói đến hăng say còn gửi cả thoại cho anh.
15
Đến kết thúc, cổ họng tôi gần như muốn bốc khói.
Mạnh Trì: 【 có thôi?】
Tôi có chút thắc mắc, này còn đủ ?
Tôi: 【Đúng vậy, lẽ nào cậu còn có kiến giải nào khác? Nói ra đi chúng ta cùng thảo luận.】
Mạnh Trì: 【…】 Mạnh Trì: 【Không cần đâu, đồ trực nữ.】
Tôi: 【???】
này liên quan gì đến tôi chứ? lẽ những phân tích vừa rồi của tôi quá phiến diện, hay là sách còn nội dung gì tôi thấu hiểu hết?
tôn có thắc mắc là giải quyết kịp thời, tôi hỏa tốc lên mạng tìm kiếm kiến giải của cư dân mạng cuốn sách này.
xem một vòng, cuối cùng tôi rút ra kết luận, có lẽ đúng là tôi thiếu đi những kiến giải phương diện xúc, hèn gì Mạnh Trì lại bảo tôi là “trực nữ”.
Cuối cùng, tôi lại lôi cuốn sách mình từng mua trước ra xem lại, nghiêm túc ghi chép bài bản.
Đến sực ra Mạnh Trì đã rất lâu không cho mình, đã sắp đến ngày nhập học.
Mẹ giúp tôi thu xếp hành lý, vẫn rất thắc mắc hỏi tôi:
“Không bảo là đi cùng bạn ?” “Cậu ấy đi cùng người khác rồi, con không đi cùng .”
Vốn tưởng rằng Mạnh Trì vài ngày mới đi, ai ngờ trên đời lại có trùng hợp đến .
Tôi đứng lưng bố mẹ, to trừng nhỏ Mạnh Trì – người vốn đã soát vé xong và đang đứng đợi bên .
Cho dù anh có đội mũ, đeo khẩu trang kín mít, tôi vẫn có ánh đầy oán hận của anh.
chúng tôi đi ngang qua, bố mẹ tôi đi phía trước, tôi rớt lại một bước đi phía , Mạnh Trì liền áp sát ngay bên cạnh.
Anh nghiến răng nghiến lợi: “Đến họ hàng ở vài ngày, đi sớm, không đi cùng nhau, vậy người tôi đang thấy bây giờ là ai đây? Phân thân của Khương Dã à?”
Tôi biết cười trừ.