Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

6

16

“Tất chuyện này có nguyên nhân , cậu nghe mình ngụy biện .”

Mạnh Trì đeo lô, đôi mắt đào hoa tràn đầy vẻ oán hận.

“Cho cậu thời gian, biên một lý do nào mà mình có thể chấp nhận được , nếu không cậu sẽ hậu quả của việc lừa dối mình là thế nào.”

Theo tôi , cho dù tôi có nghĩ được một lý do cực kỳ hoàn hảo, Mạnh Trì cũng sẽ không chấp nhận đâu.

Thế nên là…

Tôi trực tiếp chuồn lẹ!

Tôi rảo bước chen vào giữa bố mẹ mình, sau quay đầu lại làm mặt quỷ với Mạnh Trì.

công thoát khỏi cuộc khủng hoảng lần này.

Sau lên máy bay, bà Chu nhìn vị trí chỗ của Mạnh Trì, rồi ghé sát tai tôi nói nhỏ: “Là cậu trai hả?”

Tôi gật đầu.

“Con cũng không tại sao lại trùng hợp mua cùng một chuyến bay nữa.”

“Chứng tỏ là có duyên đấy, không định thử sao?”

Tôi lắc đầu: “Mẹ nói đúng mà, trai tốt khuôn viên đại học chờ con đầy , nếu không thể đường đường chính chính tỏ tình, hãy cứ để cậu trở một hồi ức đẹp đẽ thời của con .”

Bà Chu vỗ nhẹ lên mu bàn tay tôi, rồi đưa cho tôi một khẩu trang.

tôi tỉnh dậy, máy bay sắp hạ cánh rồi.

chỗ của tôi ở phía trên, nên lúc xuống không gặp Mạnh Trì.

Lên xe taxi, tâm trạng tôi có hụt hẫng nhưng cũng có nhẹ nhõm.

Sau bà Chu cùng bố giúp tôi thu xếp đồ đạc xong xuôi, họ ngoài tìm khách sạn ở, ngày hôm sau liền bay về nhà.

Nằm trên giường ký túc xá, các bạn cùng phòng kết thúc chủ đề của một ngày và chìm vào giấc ngủ, tôi lại nhận được tin nhắn của Mạnh Trì.

Mạnh Trì: 【Cô gái nhẫn tâm, dù sao cũng là bạn cũ cùng trường, vậy mà không thèm đợi mình.】

Tôi: 【 là người lớn rồi, học cách độc lập chứ.】

17

Mạnh Trì: 【Thế sao cậu mang theo bố mẹ thế?】

Tôi: 【 tôi vẫn là một đứa trẻ, không phục hả? Không phục mà nói với bố mẹ tôi .】

Mạnh Trì: 【…】 Mạnh Trì: 【Cậu đọc cuốn sách rồi chứ?】

Tôi: 【Dĩ nhiên, nếu không cậu tưởng mấy kiến giải kia của tôi từ đâu mà ?】

Mạnh Trì: 【Được rồi, mình ý của cậu rồi.】

Lời anh nói làm tôi mờ mịt chẳng hiểu gì, nhưng rõ ràng cơn buồn ngủ đ.á.n.h bại trí tò mò, nhắn lại một câu “ngủ đây” rồi tôi chìm vào giấc mộng.

Thời gian sau bận rộn với các thủ tục nhập học và quân huấn.

Mà Mạnh Trì cũng khoảng thời gian này một lần nữa công gây sốt.

Thậm chí các bạn học quanh tôi đang bàn tán về người đàn ông vừa đẹp trai vừa có tích học tập tốt này.

Chú ý anh , cũng đồng nghĩa với việc chú ý tôi theo một cách khác.

Dù sao rất nhiều lúc, tên của tôi và Mạnh Trì được đặt cạnh nhau, dù gì cũng là những người thường xuyên chiếm giữ vị trí nhất, nhì bảng vàng.

“Khương Dã, cậu không quen anh sao?”

Tôi nhìn bức ảnh trên điện thoại, rất trung mà nói: “Quen, nhưng không thân, tớ học cùng lớp 3 năm nhưng cơ bản chẳng mấy nói chuyện.”

“Thật đáng tiếc, hai người trông đẹp đôi lắm luôn ý, đặc biệt là lúc chụp ảnh mặc đồng phục hồi , giống hệt cặp đôi chính mấy truyện thanh xuân vườn trường mà tớ hay đọc.”

Câu nói này dường như hồi chưa từng có ai nói, nhưng lên đại học người nói lại nhiều vô kể.

Nhưng tôi là không thể nào rồi.

“Cậu có người mình rồi, bọn tớ không thể đâu.”

Vốn dĩ câu này tôi chỉ thuận miệng nói , nhưng không ngờ sau truyền lại tai tôi…

Lại biến : Chàng nam thần mới nổi đang có một đối tượng thầm yêu mà không có được, thậm chí thức đêm viết thư tình cho người ta, nhưng cô gái kia lại chẳng thèm cho lấy một lời hồi đáp.

1 8

Thật là chuyện càng đồn càng xa vời, nhưng ngẫm lại hình như nói cũng chẳng sai nào.

Dù vậy, tôi thấy mình vẫn cần thiết giải một rằng chuyện này hoàn toàn không liên quan gì tôi .

Cũng giải này mà mối quan hệ giữa tôi và Mạnh Trì lại trở nên mật thiết hơn, chủ yếu là người này cứ bảo muốn nghe ké lớp của tôi để “tu tâm dưỡng tính”.

Tôi nhìn người đàn ông đang ngay cạnh mình.

Bất lực nói: “Tiết Toán cao có gì để mà tu tâm dưỡng tính cơ chứ?”

Mạnh Trì bỏ mũ xuống, tiện tay vò vò mái tóc của mình.

“Mình nghe Toán cao đấy, không được à?”

Được được được, dù sao tôi cũng chẳng quản nổi anh, nhưng tôi có thể né anh mà.

Tôi cầm sách định sang chỗ khác, ai ngờ Mạnh Trì cũng bám theo xuống, lại động tác di chuyển quá lớn mà khiến các bạn học hàng ghế đầu ngoái lại nhìn.

Đúng là “chữa lợn lành lợn què”.

Thà rằng cứ im như lúc nãy hơn.

anh thường xuyên dự thính nên người chuyên ngành của tôi nhẵn mặt anh, nhưng điều kỳ lạ là…

Giữa tôi và anh lại chẳng hề xảy bất kỳ tin đồn thất thiệt nào.

Sau này tôi mới , có người đứng giải rằng Mạnh Trì có người lòng rồi, nhưng người không là tôi.

gần với tôi chỉ đơn giản là hồi tôi là “đôi bạn cùng tiến” học tập.

quái gì mà đôi bạn cùng tiến cơ chứ.

Rõ ràng là đối thủ cạnh tranh có!

Về sau mới “người tốt bụng” giải giúp tôi chính là bạn cùng phòng của Mạnh Trì.

Lúc nghỉ đông về nhà, tôi cùng Mạnh Trì, chủ yếu là do người này lén lấy chứng minh thư của tôi để mua vé.

Việc này khiến tôi dù không muốn cùng cũng buộc cùng.

Sau về nhà, đám bạn lại hẹn gặp mặt, mọi người nên tôi cũng chẳng tiện từ chối, dù rằng tôi chẳng muốn nào.

Tùy chỉnh
Danh sách chương