Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Phần 3

4.

Tôi cảm giác dưới sự kích thích tình yêu, lá gan mình lớn hơn trước nhiều, nhưng không ngờ Tiểu Vũ còn gan dạ hơn cả tôi. Cô trực tiếp dắt tôi đội cứu hỏa.

“Tôi gặp các anh, tố cáo Tống Triết có vấn đề tác phong.” Tống Triết mặt lạnh băng.

“Tống Tiểu Vũ, em loạn cái gì thế?”

Tiểu Vũ chẳng thèm liếc anh ta một cái. tôi cùng nhau bước văn phòng , Tiểu Vũ mạnh tay véo đùi tôi một cái, đau mức tôi nhe răng trợn , viền lập tức ửng.

, đây là chị em. Anh trai em đồng sẽ cưới chị , bây giờ hủy hôn, anh phải chủ cho em.”

là một người đàn ông trung niên nghiêm túc, nghe thì nhìn tôi với ánh kinh ngạc.

“Còn có chuyện thế à? Tống Triết đâu, gọi cậu ta đây.”

Đợi Tống Triết , Tiểu Vũ lập tức giành thế chủ động.

“Anh, em hỏi anh, anh có đồng cưới chị không?”

Tống Triết lạnh lùng nhìn tôi, mặt không chút cảm xúc, gật đầu.

“Em hỏi tiếp, người … thành thật với nhau chưa? Anh nhìn thấy hết rồi đúng không?”

Lông mày Tống Triết khẽ nhướng lên, mặt tôi lập tức bừng, Tiểu Vũ véo tôi một cái nữa, tôi có thể ấm ức nhìn Tống Triết.

“Anh đi chứ…”

Trước ánh nghiêm khắc , Tống Triết bất đắc dĩ gật đầu, chuẩn bị mở miệng giải thích.

, anh trai em vẫn là đội trưởng đấy, anh và chị quen biết nhiều năm rồi, nhà cũng qua thức, bây giờ anh bắt đầu rồi bỏ, ảnh hưởng thật sự quá tệ!”

“Được rồi, chuyện này tôi biết rồi, người ngoài trước đi, tôi sẽ dạy dỗ Tiểu Tống thật tốt.”

Tiểu Vũ kéo tôi khỏi phòng, đắc cười với tôi.

“Chị , xong rồi, chị cứ yên tâm đi!”

Cô em chồng này đúng là không là trợ công, mà phải gọi là chủ lực mới đúng!

tôi chờ ở phòng việc nửa tiếng, Tống Triết bước , ba người cùng nhau nhà, Tống Triết mặt lạnh, một câu cũng không .

nhà, anh kéo tôi phòng, Tiểu Vũ ở phía sau còn động tác “cố lên” với tôi.

Tống Triết đứng trước mặt tôi, cao hơn tôi nửa cái đầu, ánh anh ta nhìn tôi từ trên xuống dưới, tôi có cảm giác mình bị lột sạch, cả người không thoải mái.

Tống Triết tiến lên một bước, ép tôi dựa cánh . Anh chống một tay lên khung , cúi người xuống gần sát tôi, giọng trầm khàn mang theo từ tính vang lên bên tai.

“Bao giờ thì được giấy tờ?” Giọng anh dễ nghe quá, tai tôi mang thai luôn rồi, tôi mềm nhũn dựa , không dám ngẩng đầu.

“Tuần sau.”

“Ừ, em đặt lịch đi, thứ sáu tuần sau đi đăng ký hôn.”

“Cái gì, hôn?” Tôi kinh ngạc ngẩng đầu lên.

Cả nhà họ Tống này hình có chút vấn đề, Tống Tiểu Vũ vì một bữa cơm mà bán đứng anh trai ruột, còn Tống Triết mới gặp tôi có lần, bảo đi đăng ký hôn.

Tôi là mê trai đẹp thôi, chứ đâu có ngốc, tôi yêu đương ngọt ngào với anh đẹp trai này, chứ chưa từng nghĩ sẽ cưới nhanh .

“Sợ rồi à, hửm?”

Tống Triết nhướng mày, khóe môi nhếch lên một chút, mang theo vẻ ngông cuồng quyến rũ, đẹp trai mức tôi mất nửa cái mạng.

“Trần An An, tôi rồi sẽ chịu trách nhiệm. Bây giờ là em không cưới, thì…”

“Em cưới!”

Tôi nắm chặt vạt áo Tống Triết, dứt khoát gật đầu.

“Em đồng cưới.”

Tống Triết sững người, ngoài vang lên tiếng reo hò phấn khích Tống Tiểu Vũ.

“Ồ… hôn! hôn! A a a a, tôi sắp có chị rồi!”

Sắc mặt Tống Triết đen thui , anh mở , trừng nhìn Tống Tiểu Vũ đang nhảy nhót tại chỗ.

Tống Tiểu Vũ trừng , chống nạnh, hất cằm lên.

“Nhìn cái gì mà nhìn, anh đi chợ mua đồ đi, lát nữa em với chị nấu cơm.”

Tống Triết đi rồi, Tống Tiểu Vũ chạy ôm cánh tay tôi, cười đắc .

“Chị , đúng là tiến sĩ có khác, IQ cao thật! Anh trai em vừa rồi định dọa chị thôi, chị đúng là nhìn thấu được, thuận thế ép anh không còn cớ gì thoái thác, ha ha ha, chị giỏi quá!”

Xin lỗi nhé, Tiểu Vũ, thật chị vì mê trai thôi… Tôi cười gượng gạo, có chút chột dạ.

Tống Triết đi chợ , Tiểu Vũ đẩy tôi bếp.

“Anh, chị nấu ăn ngon lắm, anh giúp chị một tay đi.”

Tôi mặt, lúng túng đeo tạp dề, Tống Triết chủ động đi tới giúp tôi buộc dây. Hơi thở anh phả lên cổ tôi, vừa nóng vừa tê, đầu óc tôi trống rỗng, chẳng nghĩ được gì cả.

“Trần An An, em thật sự nghĩ kỹ chưa?”

“Ừm!” Thật tôi chẳng nghe rõ anh gì…

Tống Triết không thêm nữa, im lặng đứng bên rửa rau nhặt rau.

“Tống Triết, lấy giúp em hạt tiêu trên ngăn tủ trên cùng với, em với không tới.”

Tống Triết đang ướp cánh gà, một tay toàn gia vị, nghe liền đi trước mặt tôi, chẳng nghĩ gì, cúi xuống ôm lấy chân tôi, dễ dàng bế tôi lên.

Tôi lấy được hạt tiêu, anh từ từ buông tay, tôi theo đó trượt xuống đất, tay anh thuận thế vòng lên eo tôi. Anh đứng ngay sau tôi, lồng n.g.ự.c áp sát tôi, mặt tôi mức có thể luộc chín trứng.

“Anh, Tống Thanh vừa gọi điện, bảo là chị sắp … ơ! Em, em cái gì cũng không thấy, người cứ tiếp tục đi!”

Tống Tiểu Vũ hét lên rồi chạy biến.

Tống Triết buông tôi , ho nhẹ một tiếng, quay bồn rửa tay.

“Thật lúc nãy em là bảo anh lấy…”

Tôi mặt, Tống Triết quay phía tôi, giọng bình tĩnh.

“Xin lỗi, ở đội cứu hỏa quen rồi, không cố chiếm tiện nghi em.”

anh căng thẳng, tai bừng, nhìn bóng anh, tôi bỗng thấy anh thật đáng yêu.

Tùy chỉnh
Danh sách chương