Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
9.
Tôi choáng váng, đây là tình tiết mà cũ rích thế này, đã là thế kỷ 21 rồi, nhà tôi cũng phải hào môn vọng tộc, vậy mà mẹ tôi lại chơi cái chiêu này?
“Định hôn với ai? Sao các người chưa bao với con?”
“Chuyện con đừng lo. Dù bạn trai con là ai đi nữa cũng không bao bằng người mà ba mẹ chọn cho con. Con cứ yên tâm, ba mẹ không hại con . Con cứ ngoan ngoãn nhà, vài hôm nữa nhà trai đến thăm, đứa gặp gỡ làm quen, rồi bồi dưỡng tình .”
Mẹ tôi đến mức nước bọt b.ắ.n tung tóe. Ba tôi ho nhẹ một tiếng, lát sau kéo tôi ra một góc nhỏ khẽ:
“Là trong chuyến đi du lịch này định hôn . An An, con cứ yên tâm, ba gặp qua cậu ta rồi, thật sự không chê được. Nếu không phải ba là đàn ông, chắc ba cũng muốn gả cho cậu ta luôn ấy.”
Tôi trợn tròn , giác như linh hồn bị chấn động. Ba mẹ mắng tôi tội vừa quen đã đòi kết hôn, họ quá đáng hơn – đi du lịch một tuần đã muốn gả tôi cho một người xa lạ?
Tôi đưa kéo kéo mặt ba: “Ba bị người khác nhập hồn rồi à? người rốt cuộc là ai vậy?”
Ba gạt tôi ra, cau mày không vui: “ năng bậy bạ thế. Con nghe ba giải thích này.”
Ba kể lại một hồi, tôi nghe xong cũng chỉ biết cạn lời. Thật sự là một sự trùng hợp quá mức hoang .
Hóa ra hồi trẻ, nhà ba tôi nghèo, ông bị bệnh nặng phải nhập viện mà không có tiền đóng viện phí. Ông bà nội tôi suýt quỳ xuống cầu xin người ta. , bác sĩ đã bỏ tiền túi ra chữa trị cho ba tôi. Sau gia đình thường xuyên qua lại, quan hệ rất tốt. lúc ấy điện thoại di động chưa phổ biến, nhà tôi chuyển đến thành phố khác nên dần mất liên lạc.
Không ngờ lần này đi du lịch Maldives lại tình cờ gặp lại nhau. Bác sĩ năm xưa đã về hưu, đăng ký cùng một đoàn du lịch với ba mẹ tôi.
“Con trai họ hơn ba mươi tuổi, ba mẹ gọi video chuyện với cậu ta rồi. Trời ơi, đẹp trai khỏi bàn, công việc lại tốt, An An à, con yên tâm, ba mẹ nhìn người chuẩn lắm, hơn con nhiều. Gả nhà , chắc chắn con sung sướng cả đời.”
Ba tôi cũng bắt đầu thao thao bất tuyệt như mẹ, sợ tôi làm chuyện quá đáng. người sau ra ngoài mua quần áo, mua điện thoại cho tôi, đi không quên nhốt tôi trong nhà.
Tôi không có số của Tống Triết, cũng không nhớ số của Tống Tiểu Vũ. Nhà chỉ có một cái điện thoại bàn. Ba mẹ nhốt tôi ngày, tôi lo lắng đến mức như kiến bò trên chảo nóng.
Bất đắc dĩ, tôi gọi 119.
“A lô, có thể giúp tôi tìm Tống Triết được không?”
“Cô bé, thanh niên trẻ phải chăm lo học hành. Đội trưởng Tống chỉ là một người bình thường, không phải tinh! Cô làm như vậy chiếm dụng dây báo cháy, có thể gây nguy hiểm đến tính mạng người khác đấy!”
“Lần này là cảnh cáo, lần sau dám gọi nhầm, công an tạm giữ hành cô từ 3 đến 15 ngày.”
Tôi thở dài, tuyệt vọng gác máy.
…
Thấm thoắt đã đến thứ Sáu. Tôi giận dữ quát ba tôi:
“Ba mẹ bị thế, con đang làm dự án với giáo sư hướng dẫn, nếu không liên lạc với giáo sư La, lỡ người ta không cho con tốt nghiệp sao?”
Ba tôi lập tức chùn giọng, đưa điện thoại cho tôi: “Ây da, phải không cho con liên lạc, mấy hôm nay bận sửa sang nhà thôi. Đây này, vừa mua điện thoại cho con đấy.”
Tôi lạnh mặt, cất điện thoại túi: “Sổ hộ khẩu ? Hôm nay con phải đi làm lại chứng thư, cần mang theo hộ khẩu.”
Ba tôi lập tức trợn : “Trần An An, con tưởng ba ngu à? Làm chứng thư nào cần sổ hộ khẩu? Con định bỏ trốn hả? Ba vặn cổ con bây !”
“Bây đã thứ Sáu rồi, mai cuối tuần, bên thông gia đến thăm. Con ngoan ngoãn nhà đi, chuyện chứng thư tuần sau hẵng tính.”
Ăn cơm trưa xong, người lại ra ngoài bận việc , đi vẫn .
Tôi lập tức lấy điện thoại, nhờ đây nhà Tiểu Vũ, dùng điện thoại cô ấy gửi yêu cầu kết bạn WeChat cho tôi.
Khó khăn lắm liên lạc được với Tống Tiểu Vũ, mặc kệ cô ấy hét ầm lên hỏi tôi vì sao mất tích, tôi liền hỏi xin số điện thoại của Tống Triết.
“Tống Triết, hôm nay là thứ Sáu rồi.”
Tôi cầm điện thoại, không hiểu sao giọng nghẹn ngào. Thật ra tôi quen, tình cũng chưa chắc sâu đậm đến thế. ba mẹ làm loạn thế này, tôi chợt thấy tình yêu của tôi đầy trắc trở, tôi chỉ muốn gả cho anh ấy thôi.
“Ừ, em , anh đến đón em.”
Giọng trầm ấm của Tống Triết vang lên, tôi không kìm được bật khóc: “Hu hu, em bị ba mẹ nhốt rồi.”
“Địa chỉ anh nghe.”
Tôi vừa khóc vừa địa chỉ: “Họ ra ngoài rồi, chỉ để mình em nhà, em… á…”
Một con gián bất ngờ chạy ngang qua chân, tôi hét lên một tiếng, cuống quýt cầm dép đập c.h.ế.t nó. xong việc, điện thoại đã bị cúp máy. Tôi gọi lại, bên kia không bắt máy.
Chuyện thế này, rốt cuộc anh ấy có đến đón tôi không? Nghĩ đến nhà đang bị , Tống Triết có đến cũng vô ích, tôi thở dài nằm bẹp trên sofa, lòng tràn đầy u sầu.
Nhà ba mẹ tôi là căn hộ ven hồ, phong cảnh tuyệt đẹp. Ghế sofa hình chữ L có một góc quay hẳn về phía công.
Tôi đang ngẩn ngơ nhìn ra công bất ngờ thấy một sợi dây từ trên cao rơi xuống.
…
Tôi tròn xoe , đẩy công bước ra. Sợi dây vẫn đang đong đưa, giây sau, bóng dáng Tống Triết xuất hiện tôi.
Anh mặc bộ đồ tập luyện bó sát, áo thun xanh ôm chặt lấy cơ bắp, nét khuôn mặt sắc sảo, trán lấm tấm mồ hôi lấp lánh. Một anh nắm dây thừng, cả người phủ trong ánh hoàng hôn vàng rực, nhẹ nhàng nhảy công.
Không từ ngữ nào có thể miêu tả được sự đẹp trai của Tống Triết lúc này. Cũng không có từ ngữ nào có thể diễn tả được xúc của tôi lúc này.
“An An, em không sao chứ?”
Tôi lao ôm chặt eo anh, đầu vùi n.g.ự.c anh: “Tống Triết, em nhớ anh quá.”
Tống Triết vỗ nhẹ lưng tôi, bàn đặt lên vai đẩy tôi ra một khoảng: “Anh vừa tập xong, người toàn mồ hôi.”
Khuôn mặt anh hơi ửng đỏ, lồng n.g.ự.c phập phồng, hơi thở gấp gáp.
“Miệng anh cũng có mồ hôi sao?” Tôi nhìn chằm chằm anh, ánh nóng rực. Anh ngẩn ra một giây, bật cười khẽ, cúi đầu hôn tôi.
tôi hôn nhau nồng nhiệt trên công, hoàng hôn rơi xuống chân trời, phía sau là ánh sáng vàng rực ngập trời. Tôi thấy mình sắp tan chảy trong vòng Tống Triết.
“Tống Triết, ta đi làm chứng thư , rồi tới cục dân nhé.”
“ bị rồi, anh có mở được không?”
Tống Triết lắc đầu, kéo tôi ngồi xuống sofa: “An An, ta cứ đây đợi ba mẹ em về. Một cuộc hôn nhân không được cha mẹ chúc phúc thường khó hạnh phúc. Anh không muốn em chịu ấm ức này. Đã ba mẹ em chọn được đối tượng cho em, vậy so xem ai tốt hơn.”
Tống Triết nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi: “Anh cưới em.”