Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8KgbUSTSUf
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cuối tuần nghỉ, chiều thứ Sáu, tôi gọi cho : “Mai anh rảnh không?”
đáp: “Không.”
“…”
Sao cứ thích nói cụt lủn vậy trời?
“Vậy thôi, anh bận đi.”
Tôi tắt máy, lòng hơi hụt hẫng.
Thế đâu kiểu yêu?
Khác gì hồi tôi còn đang cưa cẩm anh đâu.
Vẫn lạnh lùng như tảng băng di động, khó ưa dễ sợ.
Tự trấn an bản thân, tôi vùi đầu vào công .
gọi tôi lên nói chuyện.
Vẫn điệp khúc cũ: sinh dại.
Sang năm lên chức, tôi tốt nên muốn tiến cử tôi vào vị trí .
Ai ngờ đâu tôi nghén đúng lúc .
Đột nhiên tôi nhận , chưa bao tôi có ý định bỏ đứa bé cả.
Từ khi biết có thai, tôi đã quyết tâm giữ rồi.
“, em đảm , em sẽ cân bằng tốt giữa gia đình và công .”
nhíu mày: “Nghe chán thế nhỉ, sao cứ ‘chúng ’ cân bằng? Chồng cô đâu? Sao không anh cân bằng?”
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
“…”
tiếp lời:
“Tôi cô có thai không khôn ngoan, chứ không cô bỏ .
Ý cô nói chuyện rõ ràng chồng.”
“Tất nhiên, chuyện riêng cô tôi không can thiệp, cô muốn nghỉ hẳn ở nhà tôi cũng chịu.”
Tôi đứng thẳng : “, em không bỏ đâu!”
hài lòng gật gù: “ rồi, về đi.”
tìm nói chuyện thẳng thắn về chuyện .
Mà không chỉ chuyện cái.
Cả mối quan hệ bọn tôi nữa.
Cần cuộc nói chuyện trò.
Đến tan tầm.
Tôi nộp bản kế hoạch cho rồi khỏi công ty.
“Trần Hạ.”
Có gọi tôi.
Tôi quay .
đàn ông trung niên lạ hoắc.
Cao to, đẹp trai…
Nhưng vẫn không bằng , tất nhiên rồi.
[ – .]
Tôi ngơ ngác nhìn ông .
Ông tươi tiến , chìa tay : “Chào cô, Tần Phong.”
“…Chào anh.”
Tôi hơi chậm nhịp, bắt tay ông .
Tần Phong buông tay tôi, : “Xin , tôi hơi vội vàng, dì cô tan , tôi tiện đường có chút nên ghé qua.
Ai ngờ vừa đến đã gặp cô rồi.”
Tôi càng khó hiểu: “Dì nào cơ ạ?”
Tần Phong ngớ : “Dì không nói cô à?”
Tôi mở điện thoại.
ngay tin nhắn :
[ kiếm cho anh ở khu mình rồi nè.]
[Ly dị rồi, có đứa , bên vợ nuôi.]
[Điều kiện ổn áp.]
[Hai đứa add friend đi.]
Tôi thoát khỏi khung chat , liếc sang danh sách bạn bè , Tần Phong vừa gửi lời mời kết bạn.
Dạo bận quá, tôi chẳng có thời gian check trang cá nhân.
Biết vậy đã xem từ trước, đỡ lúng túng.
“À, tôi tin nhắn .”
Tần Phong trừ: “Tại tôi cả, xin cô.”
Thái độ cũng đấy chứ.
Tôi gượng: “Đáng lẽ tôi xin đúng, thật thì…”
Tần Phong nhìn xuống bụng tôi, im lặng lát rồi nói: “Chuyện cô, dì kể hết tôi rồi, cô không cần áy náy đâu.”
“Tôi không xin vì chuyện đó, tôi …”
Tôi hắng giọng, nhỏ nhẹ: “Tôi có mình thích rồi.”
Tôi nhìn Tần Phong, nghiêm túc: “Tôi có mình thích rồi, dạo tôi đang theo đuổi anh ấy, tuy chưa đổ nhưng tôi khả năng cao lắm.”
Nói xong, tôi ngại ngùng nói thêm: “Anh Tần, tôi chưa kể , nên …”
Tần Phong thoáng bối rối, nhưng vẫn giữ vẻ lịch thiệp.
“ vậy.”
Tôi nói xin .
Tần Phong đáp: “Không sao, coi như quen.
Tiện cả đôi đường, chúng cùng khu, hay đi chung nhé?”
Tôi biết anh chỉ xã giao thôi, dại gì mà nhận lời.
“Cảm ơn anh, nhưng tôi còn chút , chưa về ngay ạ.”
Tần Phong gật đầu: “Vậy tôi đi trước nhé.”
Tôi nhìn theo anh khuất bóng, thở phào nhẹ nhõm.
Tính đánh bài chuồn về công ty lấy đồ linh tinh gì đó.
Ai dè vừa quay lưng … ?!
Anh đứng đó từ bao thế?