Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/7AVVuIelbz

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi cứu một con chim sáo thương.
Sau khi hồi phục, nó quay lại để báo ơn.
thứ nhất, nó mổ tờ tiền mệnh giá 100 tệ.
thứ hai, nó một ảnh — người đàn ông trong ảnh trông nho nhã tuấn tú.
thứ ba, nó tha một ly trà đắng của đàn ông, kèm tiếng chim líu lo: “T0 đó! T0 đó!”
Tôi luống cuống: “Không được đâu, cái này không nhận được! Cậu là tôi vui rồi, sao quà làm gì?”
Tối đó, đại soái ca trong ảnh “hung thủ có lông” tìm tận cửa.
“Xin chào, ưm có thể… trả lại tôi…?”
1
Nhặt được một con chim sáo thương trên ban công.
Không biết nó vừa trải qua chuyện gì, lông lá xù xì rối tung, móng chân có một vết thương .
Tôi sơ cứu qua nó, rồi dùng bìa cứng làm nó một cái tổ , bỏ vào ít kê và nước.
Suốt quá trình nó rất ngoan, để mặc tôi loay hoay, đôi đen nhánh cứ nhìn xa xăm, trông rất u buồn.
Thế mà tôi vừa vào phòng nghe điện thoại một chút, lúc quay lại tổ trống không.
Nhưng kê ăn sạch, nước một ít.
Tôi: “…”
Đồ vô ơn bạc nghĩa, đi không buồn chào một tiếng.
2
Vài sau, phòng khách vang tiếng chim kêu.
Lại gần xem thử, hóa là con chim sáo thương trước.
Nó bay quanh tôi hai vòng đầy phấn khích, miệng ríu rít không ngừng.
Rõ ràng là khỏi hẳn, tinh thần rất tốt.
Khi nó đậu vững trên bàn trà, tôi mới phát hiện trên đó có tờ tiền.
Nó dùng mỏ mổ tờ tiền đó, rồi nhìn tôi, đôi như đang ngầm nói gì đó.
Tôi bật cười.
Ừm… chim sáo báo ơn sao?
Hóa là tôi trách nhầm nó rồi.
này trông khá sạch sẽ, nhưng tôi không chắc nó có chủ hay không, mà tiền này từ đâu khó nói.
Dù sao đây là khoản tiền không rõ nguồn gốc, người mất chắc vẫn đang lo lắng tìm kiếm.
Tôi chơi với nó một lúc, khi nó cọ cọ vào tay tôi rồi vỗ cánh bay đi, tôi vẫn chưa nghĩ cách nào.
Cuối đành nhìn tờ tiền mà ngẩn người.
3
Điều khiến tôi bất ngờ là, sau, lại .
Lần này nó lại một món đồ.
Là một ảnh thẻ, người đàn ông trong ảnh có khuôn mặt thanh tú, đeo kính gọng bạc viền mảnh, khí chất rất nho nhã.
Mặt sau ảnh có chữ ——
Tô Cẩn Lễ.
Tôi khẽ gõ đầu chim của , cong cười: “ cậu có chủ à, sao vậy? Là muốn giới thiệu anh ấy tôi quen hả?”
Tôi nhìn ảnh, không tiếc lời khen ngợi: “Anh ấy đẹp trai .”
Nếu có cơ hội đáng để làm quen đấy.
dường như rất vui, bay một vòng quanh tôi, rồi đậu vai tôi mổ nhẹ vào tóc tôi.
Cuối , tôi đem số tiền qua ảnh nay bỏ vào một túi , buộc vào chân . Đợi nó chơi chán rồi bay đi, luôn.
4
thứ ba, lại .
Nó vẫn đồ, là lần này hơi… khó nói.
Tôi có thể im lặng nhìn vào sofa, nơi đột nhiên xuất hiện một quần đùi nam rất rõ ràng là của đàn ông.
thủ phạm đang đứng canh bên cạnh quần đùi xám đậm đó, đối mặt nhìn tôi, đôi chim xíu đầy vẻ đắc ý.
Thấy tôi sững sờ, nó liền vỗ cánh bay đậu vai tôi, kề sát tai tôi hét bằng giọng chim: “T0 đó! T0 đó!”
Hét xong lại bay bên cạnh quần đùi tiếp tục canh giữ, không rời khỏi tôi, như thể đang thúc giục tôi mau mau nhận lấy món quà cảm ơn này.
Tôi: “……”
Tô Cẩn Lễ, rất xin lỗi vì được làm quen với anh cách này.
Tôi gấp gọn quần đùi lại, bỏ vào túi, rồi nhìn , nói đầy chân thành: “ nay cậu đừng nữa, tôi sợ cậu mất mạng chim đấy.”