Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

Nhạc Cầm thì được tôi khai phá ra tính năng mới – chổi lông gà sống. Chị ta thể bay tới mọi ngóc ngách trên trần nhà, quét sạch mạng nhện.

, vị “Đạo diễn ” này, thì trở thành đối tượng tôi đặc quan tâm.

Tôi thấy ấy là đạo diễn, việc bộn bề, nghĩ ngợi nhiều, chắc chắn cơ thể hư nhược.

Thế nên tôi tìm mọi cách nấu đồ bổ ấy ăn.

Nào là hồ đào mè đen, sữa óc chó hạnh nhân, cháo kê hải sâm…

Sắc mặt ta, quả nhiên qua bàn tay chăm sóc của tôi mà từng ngày đẹp dần . Tuy vẫn trắng bệch, nhưng ít nhất đã chút sắc hồng của người sống.

Chiều hôm ấy, nắng đẹp rực rỡ, tôi kéo một chiếc ghế nằm ra , ngồi đan áo len.

Tôi định đan mỗi người một . Của Tiểu Triết là màu , của Tô Niệm màu hồng, của Nhạc Cầm thì… màu đen, đỡ bẩn.

của , tôi chọn màu xám trầm ổn nhất.

Tô Niệm và Tiểu Triết ngồi cạnh tôi. Tô Niệm đang đọc một quyển tiểu thuyết tình cảm không biết moi từ đâu ra, Tiểu Triết thì nghiêm túc nghịch bùn.

Thời gian yên bình, khung cảnh hòa thuận.

Nếu bỏ qua chuyện đống bùn Tiểu Triết đang nghịch chính là ao phong ấn quỷ dữ trăm năm dưới thì cũng khá thi vị.

Đúng lúc này, cánh cổng lớn thự bị “rầm” một tiếng đá bật ra.

Một người đàn ông trung niên mặc đạo bào đen, tay cầm kiếm gỗ đào, khí thế ngút trời xông .

“Yêu nghiệt! Ta ngửi thấy mùi mày rồi! Hôm nay là ngày tận số của lũ mày!”

Ông ta mặt đầy chính khí, nhưng mắt hiện rõ tham lam và hung tợn.

Tôi nhíu mày, đặt len xuống.

là đoàn làm phim nào thế? Sao không báo trước mà cứ xông ?

Đạo vừa liền thấy tôi .

Ánh mắt ông ta vừa chạm đến Tiểu Triết và Tô Niệm thì sáng rực.

“Tốt lắm! Một lớn một nhỏ, ít nhất đều là cấp lệ quỷ! Nhất là đứa nhỏ kia, nuôi tốt thật, hồn thể vững , âm khí tinh khiết! Bắt được , pháp lực của ta sẽ đại tăng!”

Vừa nói, ông ta móc từ ngực ra một , lẩm bẩm thần chú rồi ném thẳng về phía Tiểu Triết.

“Cẩn thận!”

Tô Niệm hét , kéo Tiểu Triết ra phía sau.

dính cánh tay Tô Niệm, “xèo” một tiếng, khói xanh bốc .

Tô Niệm rên khẽ, trên tay hiện rõ vết bỏng.

Tiểu Triết thấy chị mình bị , mắt đỏ bừng, chuẩn bị gào một tiếng quỷ khiếu xé lòng.

Tôi thấy tình hình vậy thì lửa giận “bùm” một bốc .

Tốt lắm, đoàn phim đối thủ cử người tới phá game đúng không!

Vừa đến đã động tay chân, làm bị diễn viên của tôi!

Tôi vớ lấy ống tưới cây bên cạnh, lao thẳng tới chỗ đạo .

là ai đấy! Tự tiện xông nhà người ta đánh người! coi pháp luật ra gì không hả!”

đạo không ngờ tôi xuất hiện, thấy tôi chỉ là người thường thì khinh thường hừ lạnh: “Phàm nhân, cút đi! Đừng cản ta trừ yêu!”

Vừa nói, tay ông ta móc thêm một muốn đẩy tôi ra.

Tôi mặc kệ, vặn van nước hết cỡ, xịt thẳng một vòi nước mạnh bắn mặt ông ta.

Đạo bị xối ướt nhẹp, tay cũng ướt, mất tác dụng.

“Con mụ chanh chua này!” Ông ta giận dữ lau mặt.

“Tôi xối ông chanh luôn nhé!” Tôi vừa xịt vừa mắng, “Dám bắt nạt con nít! Dám coi thường người khác! Hôm nay không ông tắm một trận, ông không biết thế nào là lễ độ đâu!”

Đạo bị tôi xịt lùi liên tục, vô cùng chật vật.

Chắc ông ta chưa từng gặp người thường nào “trâu bò” tôi.

Đúng lúc đó, trước hiên nhà thự, bóng dáng xuất hiện.

ta thấy cảnh tượng , đặc là vết trên tay Tô Niệm, đôi mắt vừa mới chút hơi ấm lạnh .

Lạnh hơn cả băng vạn năm.

“Huỳnh Diệp,” ta chậm rãi cất lời, giọng không lớn nhưng truyền đến tai từng người rõ ràng, “Ai ngươi gan to vậy, dám xông địa bàn của ta, làm tổn người của ta?”

đạo Huỳnh Diệp vừa thấy thì đầu tiên là sững người, rồi lộ vẻ mừng điên.

! Quả nhiên ngươi ở đây! Tin đồn là thật, ngươi bị nặng, trốn về đây dưỡng ! , trời giúp ta rồi! Chỉ cần nuốt được ngươi – quỷ vương ngàn năm, ta thể thành tiên!”

Hắn phát điên, móc từ ngực ra một bát tím, ném thẳng về phía .

Chiếc bát phóng to giữa không trung, tạo ra lực hút cực mạnh, hoa cỏ bị hút bay rễ, lao về phía bát.

Tiểu Triết và Tô Niệm cũng không đứng vững, sắp bị hút .

Tôi thấy vậy, không lo tưới nước nữa, quăng luôn vòi, phóng người tới, tay trái kéo Tiểu Triết, tay phải ôm Tô Niệm.

“Đứng sau lưng dì hết dì!”

Tôi trụ vững hai chân, bám đất trụ sắt, vững chặn luồng gió hút mạnh mẽ.

Tùy chỉnh
Danh sách chương