Giới thiệu truyện

Lần đầu tiên người anh khác cha khác mẹ của tôi gặp tôi,

Anh túm lấy hai má phúng phính của tôi, bình luận một câu:

“Trông ngốc quá.”

Tôi òa lên khóc một tiếng.

Cuối cùng, anh vẫn không thoát khỏi một trận đòn no nê từ cha mình.

Những ngày sau đó, tôi khóc bao nhiêu lần, anh bị đánh bấy nhiêu lần.

Cho đến một ngày, người anh trai rẻ tiền ấy đứng trước mặt tôi, khuôn mặt đỏ bừng.

“Bị đánh thì được, nhưng em có thể đừng khóc nữa không, anh… anh xót.”