Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi sợ hãi nhảy lên giường, cách xa cửa, cứ vậy sẽ an toàn hơn.
Người giấy bên ngoài càng đ.â.m sức càng mạnh. Tôi rõ ràng bằng giấy của con quỷ đó đã bị rơi ra, nhưng vẫn tiếp tục, càng càng hăng hơn. Đúng cửa sắp bị phá tung, một tiếng gà gáy lên.
Ngay sau đó, một tiếng kêu thảm thiết lên từ ngoài cửa, tiếng đ.â.m vào cửa cũng dừng .
6.
Đợi đến khi trời lên, tôi và chú Ba mới dám bước ra khỏi . những vết lõm trên cửa, tôi thực sự kinh hãi. Chỉ chậm một chút nữa thôi là cửa đã bị phá tung rồi. Tiếng va chạm lớn vậy, may chú Ba sống một mình trên núi, nếu không thì hàng xóm láng giềng chắc chắn sẽ chửi mắng ầm ĩ.
“Chú Ba, ma quỷ không có trọng lượng ? có đ.â.m cửa ra nông nỗi ?” Tôi sờ vào tấm cửa, khó hiểu hỏi.
“Con quỷ đó có lẽ đã bị nhốt bên trong người giấy, người giấy đã cho hình , nhưng cũng trói buộc .” Chú Ba vuốt cằm, giải thích.
“Vậy bây giờ ?”
“Haiz, lừa không được thì chỉ có đánh trực diện thôi. Cháu vào giúp chú, chú thêm một con người giấy nữa.” Chú Ba không dài dòng, nói là ngay.
Tốc độ lần nhanh hơn lần trước rất nhiều. Người giấy ra vẫn là một nam, điều khác biệt duy nhất là lần không dùng tấm thẻ gỗ khắc bát tự của tôi, là một lá bùa do chú Ba vẽ bằng chu sa.
Người giấy đã xong, chỉ còn bước cuối cùng là điểm nhãn.
“Còn chuẩn bị thêm một số thứ nữa.” Chú Ba lẩm bẩm một mình.
Đợi đến khi mọi thứ đã sẵn sàng, trời đã tối.
Màn đêm bao trùm , có một bàn vô hình che khuất bầu trời, cảm giác nghẹt thở ập đến.
Có lẽ vì biết mình sắp đối với điều gì, dưới áp lực của tâm lý, tôi cảm hơi khó thở.
Chú Ba bưng một cái lư đặt trước người giấy, thắp ba nén , cúi lạy người giấy, trời và , cuối cùng cắm ba nén đã cháy vào lư .
Đúng , một tiếng gào thét thảm thiết, một lần nữa lên. Một luồng khí lạnh từ m.ô.n.g chạy dọc sống lưng, thẳng lên đỉnh đầu. Khoảnh khắc đó, không cần chú Ba dạy, tôi quay người chạy ngay vào trốn.
Chú Ba cầm cây bút lông đã chuẩn bị sẵn, chấm nhẹ vào chu sa, nhanh chóng vẽ vào hốc trống của người giấy.
Nét bút vừa hạ xuống, đúng câu nói: “Con trái thâu đoạt sinh hồn, con dẫn lối sang cầu.” Những chiếc lá khô trong sân không cần gió cũng tự động bay, một luồng âm khí thổi từ nơi cửu u vào nhân gian, lạnh lẽo đến tận cùng.
Chú Ba xong tất cả, cũng chạy vào trốn.
Đúng , một thân ảnh quen thuộc lơ lửng bay vào sân.
Người giấy khi đáp xuống , người giấy khác trong sân, dường có chút e dè, gầm gừ một tiếng rồi bay vòng qua, lướt thẳng vào trong .
Nhưng đúng người giấy đến gần ngôi , người giấy sau quay người, vươn tóm lấy cá chân của người giấy , đập mạnh xuống . Sau đó, một chân giẫm lên n.g.ự.c của người giấy . Vẻ sợ hãi của người giấy càng rõ rệt, ra sức giãy giụa nhưng vô ích.
“Rẹt!” Tiếng giấy Tuyên Thành bị xé lên giòn tan. Người giấy kia nâng nắm chặt cổ của người giấy , các khớp tre “cọt kẹt” vặn vẹo, kéo đứt cả một của đối phương!
“Chú Ba, người giấy do chú , tàn bạo thế?” Vừa nói, tôi đã người giấy đó đã giật đứt đầu của người giấy , xé tan nát.
Chú Ba lười biếng không thèm để ý đến tôi.
, một làn khói xanh bốc ra từ cái đầu bị xé nát, tạo thành bóng dáng một người phụ lơ lửng trong không trung.
Từ trong , tôi sợ hãi lạnh toát sống lưng. Bà lão chẳng là bà lão đã xin lỗi tôi ngày hôm đó ?
Thật là đụng ma rồi. Chẳng lẽ bà cháu tôi gặp hôm đó đều là ma?
8.
Khi bóng dáng của bà lão xuất hiện, bốn tỏa ra ánh sáng vàng, từng sợi xích vàng trói chặt bà lão.
Người giấy trên bà lão, đỏ rực, tràn ngập vẻ tham lam.
“Hỏng rồi!” Chú Ba không kịp nghĩ nhiều, lao thẳng ra ngoài, vốc một nắm tro trong lư , xông về người giấy.
Lợi dụng người giấy bị bà lão thu hút, chú Ba từ sau, dùng tro bôi lên người giấy.
“Á!” Một tiếng gào thét thảm thiết lên từ miệng người giấy. quay người , hai túm lấy chú Ba, dùng sức quăng đi.
Chú Ba bị quăng xuống , khóe miệng rỉ máu.
Người giấy còn định tiếp tục lao về bóng dáng bà lão, nhưng thân đã không điều khiển được cứng , dần dần mất đi linh tính, trở thành một người giấy bình thường. Chỉ có tiếng gào thét của vẫn còn vọng trong không trung.
Tôi từ trong chạy ra, đỡ chú Ba dậy, lo lắng hỏi: “Chú Ba, chú có không? người giấy tấn công chú?”
“May chú phản ứng nhanh, nếu thực sự để người giấy nuốt chửng linh hồn bà lão, thì sẽ xảy ra tai họa lớn rồi.”
“Đây là linh hồn của bà lão ?” Tôi bóng dáng bà lão lơ lửng trong không trung, không tin được hỏi.
Tuy , tôi đã người giấy bay, người giấy tàn bạo, còn gì không tin được nữa?
Tôi dìu chú Ba, từ từ đi về bà lão.
, ý thức của bà lão cũng dần dần hồi phục. Bà ấy mơ màng xung quanh, rồi xuống tôi và chú ba trên .
, bà ấy kích động hét lên với tôi: “Cầu xin cậu, cứu cháu gái tôi!” Khi bà lão kích động, va chạm vào những sợi xích vàng, phát ra tiếng “xì xì”.
Tôi chẳng hiểu mô tê gì. Tại bảo tôi cứu cháu gái bà ấy?
Sau đó, nghe bà lão kể , tôi mới hiểu rõ nguyên nhân.