Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Trong bóng tối, nghe , gần bấu nát móng . Một tháng nay, cô ta hoàn thành nhiệm vụ nào. đêm nằm bên Cố , cô ta nghe hắn gọi nhầm tên “ ”. Cô ta giận dữ cãi ầm ĩ. Nếu trước đây, Cố kiên nhẫn dỗ dành, lần này dù cô ta bỏ , hắn cũng buồn theo. Trong lòng , nỗi bất an trỗi dậy. Cô ta nghĩ: tất cả hôm nay… đều vì . Cô ta nhất định kết thúc tất cả.
Trưa hôm sau, Cố mang cho tôi một hộp cơm. Tôi liếc mắt, thản nhiên: “Để ở đó , cảm ơn.” Anh ta không rời, vòng qua, thấp giọng: “Em nghỉ ngơi chút .” “Tôi không cần, sắp tìm cách an ủi động vật biến dị .” Tôi nhàn nhạt đáp, không thèm liếc. Cố thở dài, đặt lên vai tôi: “Em đã rất cố gắng, rất xuất sắc . Không cần quá khắt khe, thể thả lỏng một chút.” Toàn thân tôi nổi da gà. Ý đây? Thật buồn nôn. Tôi hất mạnh anh ta ra, ánh mắt chán ghét: “ chạm tôi, không thì trách tôi không khách khí.” Sắc Cố sa sầm, định nói đó thì cửa bật mở.
đứng đó, đầy thương tổn: “A , vừa làm ?” Cố cau mày: “Em mà không biết gõ cửa à?” gần sụp đổ: “Nếu không làm , thì em gõ? lẽ… chuyện ?” “Đủ , . Em lúc nào cũng nghi thần nghi quỷ.” Nước mắt cô ta lăn dài: “Anh trước kia không , giờ lại thế? Anh không yêu em nữa ? anh yêu ai? lẽ ? Anh rõ ràng biết cô ta độc ác thế nào!” Cố : “Anh tin lời em nên thành kiến với cô ấy. Nhưng ở chung một thời gian, anh phát hiện cô ấy hoàn toàn không em nói. , em quá đáng nữa.”
“Em quá đáng? Chỉ vì bênh cô ta mà anh nói em quá đáng?” “Ra ngoài .” Tôi nhìn cãi, lùng cắt ngang: “ thể ra ngoài mà cãi không?” “ , đồ tiện nhân, cô tư cách nói tôi? Nếu không cô, tôi rơi bước đường này? Không cô dựa nữ chính ? mà đắc ý chứ, những thứ cô đâu do chính cô giành được!” Cô ta gào khàn giọng. Cố nhíu mày: “ nữ chính? Đó ?”
bật cười : “Anh không biết ? Cô ta giỏi nhờ . Nếu không, chỉ dựa bản thân, sớm bị đàn ông chơi chết .” Tôi vung tát thẳng cô ta.
Cái tát khiến sững , lao về phía tôi kẻ điên. Tôi dễ dàng né tránh. “Cô mũi nhắc tới ? Con đường này do cô tự chọn. Dù ‘sảng văn’ hay ‘sủng văn’, cô đều thử qua. Đến bây giờ, cô nghĩ vấn đề do à?” Tôi hờ hững liếc cô ta, cười . không chịu thừa nhận bản thân vô dụng. Tôi mất kiên nhẫn, quay sang Cố : “Rắc rối của anh, tự anh giải quyết .”
Anh ta cũng không ngờ cô ta phát điên, im lặng lát nghiêm giọng: “Chúng ta không hợp, . Chia . Sau này quấn lấy anh và nữa.” chữ chia nhát dao chém nát thần kinh . Cô ta cúi mình nhẫn nhịn bấy lâu, đều vì công lược Cố , hoàn thành nhiệm vụ, hưởng cảm giác được hàng vạn tung hô ?