Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Xuyên nữ phụ lại còn là Công , nhận thức điều này nên từ nhỏ ta bắt đầu ôm đùi hoàng huynh.
lại tình ôm quá đà, hoàng huynh đêm nào cũng leo lên giường ta.
Ta kinh hồn bạt vía giảng đạo lý: “Hoàng huynh, nam nữ bất thân.”
Huynh ấy ôm eo ta siết chặt, thấp giọng dụ dỗ:
“ là người khác, hoàng huynh là người yêu , chúng ta thân mật hơn chẳng phải là điều đương nhiên sao.”
Ta vờ như không hắn có ý đồ mình, không ngừng tác hợp huynh ấy và nữ chính.
Vừa âm thầm lựa chọn ý trung nhân cho mình, len lén xin chỉ ban hôn.
Đêm như ý nguyện, ta lại bị hoàng huynh giam cầm.
Huynh ấy nắm lấy cổ chân ta lấy ra xiềng xích, bệnh hoạn lại điên cuồng:
“Đáng lẽ nên khóa lại từ sớm đúng, như vậy không rời khỏi ta.”
1
Sáng sớm tỉnh dậy, ta phát hiện Tạ Thừa Uyên lại ngủ trên giường mình.
Ta có chút sụp đổ nhắm mắt tiếp tục vờ ngủ, thân thức rụt vào trong.
vừa động, cánh đang ôm eo ta liền siết chặt, thân chúng ta dán sát vào nhau hơn.
Tạ Thừa Uyên vùi đầu vào cổ ta, hơi thở nóng bỏng khiến da đầu ta tê dại.
Ta siết chặt bàn nhịn xuống cơn bốc đồng muốn chạy trốn, âm thầm cầu nguyện huynh ấy mau chóng tỉnh lại.
giống như số lần trước, lặng lẽ rời đi, như huynh ấy chưa từng đến.
giây tiếp theo, vành tai ta bỗng bị ngậm lấy khẽ hôn.
Đầu óc ta trống rỗng.
Khi môi huynh ấy hôn lên cổ ta, ta kinh hô một tiếng ngồi dậy.
“A , làm sao vậy?”
Quay đầu lại, Tạ Thừa Uyên lười biếng chống người dậy, đôi mắt đen láy sâu thẳm lại nguy hiểm.
Ta vờ kinh ngạc: “Hoàng huynh… sao huynh lại ở trên giường ? Tối qua đi nhầm tẩm điện sao?”
Tạ Thừa Uyên không trả lời, đưa lại gần ta, ta theo bản năng lùi lại.
huynh ấy khựng lại, mạnh mẽ kéo eo ta một cái, khiến ta rời vào n.g.ự.c huynh ấy.
“Hoàng huynh…” Ta chống hai lên n.g.ự.c huynh ấy, giọng run rẩy.
Hoàng huynh đưa vén tóc bên má ta ra tai, ngữ khí bình tĩnh: “A gặp ác mộng sao?”
Ta thở phào nhẹ nhõm, liên tục gật đầu: “ mơ thấy bị rắn cắn, đáng sợ quá.”
Tạ Thừa Uyên ấn đầu ta vào sát n.g.ự.c mình, nhẹ nhàng vuốt ve lưng ta.
“Có ta ở đây, sẽ không A bị thương.”
Toàn thân ta cứng đờ không dám động đậy, do dự vài lần, cố gắng giảng đạo lý huynh ấy:
“Hoàng huynh, nam nữ bất thân, chúng ta như vậy không hợp lễ nghi.”
Tạ Thừa Uyên cúi đầu, siết c.h.ặ.t t.a.y ôm eo ta, thấp giọng dụ dỗ:
“Nam nữ bất thân là người khác, hoàng huynh là người yêu , thân mật hơn nữa cũng là điều đương nhiên.”
“A nhớ kỹ chưa?”
Ta còn muốn tiếp tục phản bác: “…”
Lời bị Tạ Thừa Uyên cắt ngang: “A ngoan, nhớ kỹ rồi.”
Ta cứng họng, một lâu ra lời trái lương tâm, Tạ Thừa Uyên này hài buông ta ra.
Ta thật sự không hiểu, trong sách thiết lập nhân vật của nam chính rõ ràng là lý trí lạnh lùng, bây giờ sao lại lộ ra vẻ bệnh kiều thế này?
Ta bắt đầu tự kiểm điểm bản thân, có phải mình ôm đùi ôm quá đà rồi không.
2
Ta xuyên sách đến đây, còn là xuyên vào thai nhi, vừa mở mắt là Công .
chưa kịp ta vui mừng, thì mình là nữ phụ lại còn là Công .
Công thật vừa sinh ra chưa đầy tháng c.h.ế.t yểu, còn ta là đứa trẻ bế từ ngoài vào thay thế.
Người chuyện này, ngoài mẫu phi trên danh nghĩa và tâm phúc của bà, thì chính là Tạ Thừa Uyên tình chứng kiến quá trình xử lý thi .
Huynh ấy cũng là nam chính của cuốn sách này.
Theo như trong sách kể lại, mẫu phi của hoàng huynh là Công ngoại tộc, vốn có ý trung nhân, lại bị Hoàng cưỡng ép vào làm phi.
Vì chán ghét Hoàng , nên cũng đối xử Tạ Thừa Uyên không mấy tốt. Sinh ra liền ném cho nhũ mẫu, chưa từng ôm lấy một lần.
Về thậm chí còn một lần mất khống chế, suýt nữa bóp c.h.ế.t Tạ Thừa Uyên nhỏ, muốn dùng cách này hành hạ Hoàng .
Dần dần, tình yêu của Hoàng bị bào mòn, cũng không bao giờ bước chân vào tẩm điện của bà nữa.
Tạ Thừa Uyên cũng bị bỏ mặc, trở Hoàng tử mờ nhạt trong .
sống sót trong chốn thâm ăn thịt người không nhả xương này, Tạ Thừa Uyên không ngừng tính kế người, cuối cùng trưởng một vị Hoàng lạnh nhạt tâm.
Còn ta, Công này cũng là một mắt xích trong kế hoạch của huynh ấy, trở nữ phụ c.h.ế.t sớm.
Bản năng cầu sinh bùng nổ, khi răng ta còn chưa mọc nịnh nọt cười Tạ Thừa Uyên, khi còn chưa đi nhào tới ôm chân huynh ấy.
Khi có chạy nhảy rồi, có thứ gì tốt đều mang đến chia sẻ Tạ Thừa Uyên.
Như cái đuôi nhỏ cứ bám theo gọi hoàng huynh…hoàng huynh.
Ông trời không phụ người có chí, ta trở hoàng duy Tạ Thừa Uyên yêu thích, công sống qua lễ cập kê.
Mẫu phi trên danh nghĩa của ta cũng không chết, mà là vào ngày lễ cập kê cho ta thân thế của mình.
Còn đặc biệt dặn dò ta phải dựa dẫm vào Tạ Thừa Uyên nhiều hơn, chỉ có huynh ấy có bảo vệ ta chu toàn, liền xin chỉ xuất lễ Phật không bao giờ quay lại.
ta còn chưa tâm tư của Tạ Thừa Uyên, chỉ mừng vì mình thay đổi vận mệnh.
Bây giờ nghĩ lại, tất cả đều là do Tạ Thừa Uyên sắp đặt.
, nữ và ma ma bên cạnh ta dần dần bị thay đổi, cử động của ta đều nằm trong tầm kiểm soát của Tạ Thừa Uyên.
Huynh ấy cũng càng ngày càng không kiêng nể gì, đầu leo lên giường ta còn đốt mê hương trong phòng ta, ta ngủ say.