Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1qPyzlATCb

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 10

“Hả?” Tôi nghĩ ngợi một chút xem người Cố Du đang nói là ai, không chắc chắn hỏi: “Anh đang nói đến quản lý của em à?”

Cố Du thành thật lắc đầu: “Anh không biết người đó là ai.”

Tôi nhớ lại lúc chiều gặp anh thì bên cạnh tôi chỉ có quản lý, nên cũng mặc định luôn là anh đang nói người đó.

Tôi thở dài, bất lực nói: “Không phải, là một đồng nghiệp khác, là nữ. Em đâu dám để quản lý làm tài xế cho mình chứ.”

Sắc mặt Cố Du rõ ràng tốt lên nhiều sau khi nghe người cho tôi đi nhờ là đồng nghiệp nữ.

Anh bước đến gần tôi một bước, nhìn tôi đầy uất ức.

“Anh cứ tưởng em sẽ quay lại tìm anh.”

Bị ánh mắt trách móc của anh nhìn chằm chằm, tôi bỗng thấy hơi chột dạ, không nhịn được quay đi hướng khác, lí nhí nói:

“Cũng tại anh không trả lời tin nhắn của em, làm sao em biết anh còn ở đó hay không.”

Biểu cảm trên mặt Cố Du khựng lại một chút.

Anh suy nghĩ trong một giây, rồi bất ngờ gật đầu đồng tình:

“Em nói đúng, lần sau anh sẽ nói rõ.”

Tôi không ngờ anh lại nhận lỗi thẳng thắn như vậy, không kìm được bật cười.

“Thôi được rồi, em cũng có lỗi, lần sau em sẽ xác nhận kỹ với anh rồi mới đi.”

Tôi thấy hơi ngại, nên dứt khoát xoay người ra hiệu anh về nhà.

Cố Du đứng yên không nhúc nhích, đột nhiên anh đưa tay ra, nghiêm túc nhìn tôi nói:

“Vợ ơi, ôm anh một cái đi.”

Tôi nhìn anh có chút sửng sốt, thoáng chốc cảm giác như Cố Du đang làm nũng vậy.

Tôi đứng nguyên tại chỗ, không nhúc nhích, mà anh cũng không động đậy.

Hai chúng tôi cứ thế giằng co một lúc chẳng ai chịu nhường ai, cuối cùng tôi đành thua trận, bước tới ôm lấy anh.

Ngay khi tay tôi vừa chạm vào lưng anh, Cố Du đã dùng sức mạnh mẽ kéo tôi ôm trọn vào lòng.

Tôi bị bất ngờ, mặt khẽ va vào vai anh, cảm nhận rõ lồng ngực người đàn ông khẽ run lên.

Trực giác mách bảo tôi rằng hôm nay trạng thái của Cố Du có chút không ổn, tôi khẽ vỗ nhẹ lên lưng anh, cẩn thận hỏi:

“Anh sao vậy? Hôm nay em thấy anh có chút lạ. Có phải giận em vì tự ý về không?”

Cánh tay Cố Du siết chặt lấy tôi.

Anh nhẹ giọng nói: “Không phải, anh không giận.”

Tôi im lặng đợi một lát, quả nhiên, giọng nói trầm thấp dễ nghe của anh vang lên bên tai tôi:

“Anh chỉ là thấy em đi cùng người khác, trong lòng hơi khó chịu một chút, tuyệt đối chưa đến mức tức giận.”

Tôi mất năm giây suy nghĩ mới hiểu ra “người khác” anh nói là ai.

Không nhịn được bật cười khẽ, lần này tôi thoải mái vòng tay ôm anh.

“Chuyện đó là công việc thôi mà, em đảm bảo chưa từng làm gì có lỗi với cuộc hôn nhân của chúng ta.”

“Ừ, anh tin em.” – Cố Du trả lời rất nhanh.

Cuối cùng anh cũng buông tôi ra, chỉ là nhìn vẻ mặt vẫn không thấy biểu cảm gì.

Nhưng không hiểu sao, tôi lại cảm thấy hôm nay anh có vẻ bám người hơn mọi khi một chút.

Tùy chỉnh
Danh sách chương