Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Hôm nay bé giả một cục cứt chó thành nho rồi đút nó cho ba bé ăn nữa.” Tôi thở dài.
Không để ý vẻ của những người xung quanh, tôi nhích chân, chen nhóm trò chuyện của các ông các bà tuổi bên cạnh. đang khoe con.
“Cục cưng nhà tôi ăn ngon miệng , một bữa ăn được bát cơm, lại không kén ăn nữa chứ.”
“Nhà tôi cũng vậy, một bữa ăn được cái đùi gà , ăn khỏe , giờ lên trông vạm vỡ hẳn.”
Tôi vô thức : “Vậy cục cưng nhà tôi hơi kén ăn, thích cơm trộn cứt chó thôi, không cho là bé , loạn lên, không chịu ăn cơm.”
Bầu không khí chùng xuống.
ba ngày liên tục dắt nhóc con chơi khu vui chơi, tin tức về việc đứa trẻ đơn vị ba, căn 503 thích cơm trộn cứt chó đã lan truyền khắp khu chung cư.
Với lý do bồi dưỡng tình cảm ba con, tôi đã đuổi Tô Thừa sang phòng trẻ con ngủ cùng nhóc con. Nhưng tối hôm , nhóc con đã chiếc gối nhỏ lẻn phòng tôi. cái chân bé xíu như vây cá quẫy đạp, cố gắng trèo lên giường.
“ đấy?” Tôi vỗ nhẹ cái m.ô.n.g tròn vo của bé.
Nhóc con xong, gương hồng hào, thấy tôi thì bé đặt gối lên giường, dang tay về phía tôi: “, ngủ.”
Tôi lắc đầu: “Không đâu. Con sang ngủ với ba.”
“Không muốn, ba không kể chuyện.” Nhóc con lắc đầu, bĩu môi.
Tôi lại gần, véo má bé: “Tôi thơm tho thế này, không thèm ngủ với cái đồ hôi thối thích ăn cứt chó đâu.”
“Không thối.”
Tôi cười ha ha, không tranh cãi với nhóc con. Thấy tôi không động đậy , nhóc con lập tức tiến tới, lấy chân tôi, đôi lông mày nhỏ nhíu lại, vẻ khổ sở như đã hy sinh rất nhiều: “Con không ăn.”
“Tôi không tin đâu.”
Bé đã như vậy bao nhiêu lần rồi, vậy thì hôm , chó ị là lại xúm , lần nào cũng vậy.
Tôi không nhúc nhích, nhóc con lập tức lấy chân tôi, ngẩng đầu nhìn tôi chằm chằm bằng ánh mắt mong chờ: “Không ăn, con là bé thơm tho.”
Tôi hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn Tô Tiểu Ngôn lên, đặt bé lên giường: “Mai con lại bới cứt chó thì tôi sẽ con đau đấy. Tôi thật đấy.”
Ngày hôm , thứ thức tôi vẫn là Hệ thống.
“Ký chủ, dậy mau, đừng ngủ nướng nữa. Anh tổng ngang ngược phiên bản mini đang phá hoại hoa của Ký chủ ngoài ban công, bé trộn cứt chó với đất trồng hoa, á á á á l.i.ế.m một miếng nữa.”
Tôi nhấc chăn lên trong sự suy sụp.
“Tô Tiểu Ngôn!”
đó lại là một màn gà bay chó sủa.
Tôi thấy lòng mình mệt mỏi: “Tô Thừa, anh dắt con trai anh súc miệng, rửa !”
Hệ thống cũng mệt rồi: “Ký chủ, hay là cứ bé một trận rồi hẵng rửa.”
nhóc con đang trần truồng gào trong phòng khách thì hay, ông bà của bé tới chơi.
“Ôi chao Ngôn Ngôn, cháu ngoan của ông bà sao thế?”
“Đừng , đừng …”
Bà của nhóc con nhíu mày giá tôi: “Lâm Ninh, sao con không mặc quần áo cho Ngôn Ngôn? Sao thằng bé lại ?”
Tôi chưa , ông bà của nhóc con đã trừng mắt nhìn tôi với vẻ cảnh giác, tức giận. Nhìn sao thì cũng thấy coi tôi là kế độc ác rồi.
Tôi mệt mỏi giải thích: “Con cho quần áo của cháu ngoan máy giặt rồi, chưa kịp mặc đồ mới cho bé.”
Trước đây, nhà này có một cái máy giặt. nhóc con , bằng sức của một mình bé đã khiến cái nhà này có thêm một cái máy giặt chuyên dụng có thương hiệu “cứt chó” dành riêng cho bé.
“ về việc tại sao thằng bé …” Tôi bĩu môi: “ nãy, cháu ngoan của ông bà đang chơi với cứt chó, ăn cứt chó nữa, nên con đã ba cái m.ô.n.g bé.”
Ông bà của nhóc con đờ đẫn mất mấy giây. không tin: “Tô Thừa có biết con như này không?”
Tôi gật đầu. Đương nhiên là biết, sáng nay trước Tô Thừa , anh ta nhóc con một trận.
Biểu cảm trên ông bà của nhóc con trở nên nghiêm túc: “Bố đón Ngôn Ngôn về với bố vài ngày.”
Tôi rất phân vân: “Chuyện này không tốt đâu nhỉ?”
Tôi nhớ là nhà có nuôi con chó. nhà có một con chó, Tô Tiểu Ngôn đã khiến bản thân bé trở nên bẩn thỉu thế rồi. con ch.ó thì bé chả ăn cứt chó mức no nê à? Tôi không muốn lúc bé quay về lại mang theo một túi cứt chó to tướng quà cho tôi đâu.
Thế nhưng ông bà của nhóc con đã quyết tâm. dứt lời thì lập tức thu dọn quần áo của bé. Tôi không được, cũng không cam lòng, nhưng có thể trơ mắt nhìn nhóc con mở to đôi mắt tròn xoe được ông bé càng lúc càng xa.
Tôi nhìn gương nhóc con, vô thức nheo mắt lại. Được , nhóc con không có lương tâm. Được người khác rời cũng không gào vài tiếng tỏ vẻ quyến luyến, phí công tôi kể chuyện trước ngủ cho bé ngủ suốt hơn một tháng trời.
đang ngủ trưa say giấc, tôi bị cuộc gọi từ cô em chồng Tô Dao cho tỉnh giấc. Tôi không muốn nghe điện thoại nhưng cô ấy cứ kiên trì gọi mãi.
bắt máy, giọng vỡ òa của Tô Dao truyền : “Chị dâu, không xong rồi! ba em ngủ trưa dậy thì phát hiện toàn thân Ngôn Ngôn dính cứt chó, lông của Thang Viên và Giảo Tử cũng dính đầy cứt của chúng nó nữa. Miệng Ngôn Ngôn… Ọe~… Cũng có.”
Tôi cũng không nhịn được nôn khan.
“Mọi người rửa sạch sẽ cho bé chưa?”
Giọng điệu của Tô Dao không chắc chắn: “Chắc là sạch rồi… Ba cho bé ba lần, răng năm lần. Giờ ngượng , vì sáng nay đã nghi ngờ chị như vậy.”
Tôi thở phào nhẹ nhõm: “ sạch cho bé là được rồi, đó trông chừng bé, đừng để bé lại gần chó quá.”
Tô Dao khó xử: “Nhưng xong thì Ngôn Ngôn cứ mãi, bé không chịu ăn cơm, đòi nương nương nữa.”
“Nương nương là , là con ch.ó lên cùng với Ngôn Ngôn sao?”
Tôi im lặng một lát, cuối cùng, tôi vẫn giải thích: “Không phải “nương nương”, là Ninh Ninh. Thôi được rồi, tôi sang nhà ba vài ngày vậy, có thể là Tô Tiểu Ngôn không thấy tôi nên hơi sợ.”
Đằng nào nhà cũng rảnh rỗi, tôi dẫn Tiểu Hắc nhà của ba Tô Thừa ngay. Mặc dù rất có thể nhóc con lại ăn cứt chó rồi, nhưng tôi là người có lòng bao dung, cần không bé, đứng xa ra là được.