Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1qPyzlATCb
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
8.
5 giờ rưỡi chiều, tôi đến đón con gái tan học.
Trước cổng trường, tôi thấy Từ Cầm đang bồn chồn giải thích điều gì đó, bên cạnh là hai cảnh sát đang đứng nghiêm nghị.
Tôi dời mắt, đưa bó hoa tươi vừa mua trên đường cho con gái: “Hoa ly mới, thích không?”
Đôi mắt con gái sáng bừng: “Thích ạ!”
Trên đường về, con có chút lo lắng: “Mẹ ơi, chiều nay cô chủ nhiệm gọi Chu Phi Vũ ra ngoài, cả buổi không thấy quay lại lớp.”
Tôi tập trung lái xe, giọng nhẹ nhàng: “Là nhờ dì con giỏi đấy, mẹ đã gửi đơn yêu cầu công an lập án điều tra cậu ta rồi.”
Con gái mở to mắt: “Mẹ ơi, thật không đó?”
“Mẹ tìm được nhiều bằng chứng lắm hả?”
Tôi gật đầu, qua gương chiếu hậu, tôi nhìn thấy rõ niềm vui rạng ngời trên gương mặt con.
“Mẹ giỏi quá đi mất!”
Con phấn khích nghiêng người về phía tôi, kéo gần khoảng cách: “Con cứ tưởng chuyện này sẽ chìm xuồng cơ, lúc trưa trong văn phòng, con sợ mẹ bị xử ép lắm.”
Tôi bật cười: “Từng ấy năm rồi, con đã bao giờ thấy mẹ chịu thiệt chưa?”
Con gái nghiêng đầu suy nghĩ, rồi bật cười khanh khách: “Đúng là chưa từng thật!”
“Nhớ hồi xưa, con bị thằng bé trong khu đạp một cái, mẹ nó thì chối bay chối biến, mẹ liền lôi con đi xem camera, xong còn kéo con đi trả đòn luôn, con nhớ mãi tới giờ!”
Khi đó con bé chưa đầy 5 tuổi, vậy mà chuyện nhỏ ấy lại in đậm trong lòng nó đến tận bây giờ.
“Mẹ ơi,” con gọi tôi bằng giọng trong veo:
“Cảm ơn mẹ, cảm ơn vì mẹ dũng cảm như vậy, cũng cảm ơn vì mẹ luôn giữ vững lẽ phải!”