Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9f8qKa506B

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

6.

“Thẩm Vi!”

Thiếu gia Hạ hùng hổ bước vào, đặt mạnh bình giữ nhiệt lên tủ đầu giường, nghiến răng ken két:

“Ai cho phép cô kể chuyện đó với ba mẹ tôi hả!”

Chuyện Hạ Ngôn Tận âm thầm qua lại với tiểu minh tinh, trong lúc anh ta vô tư khoe khoang ân ái, đã bị tôi “vô tình” kể cho bác Hạ và dì Phí biết.

Tôi nhìn đôi tai đỏ bừng của anh ta, cười sướng rơn.

Anh ta nhận ra ánh nhìn của tôi, theo phản xạ đưa tay che tai lại, tức đến mức gương mặt méo xệch:

“Đừng quên là bây giờ cô phải nghe lời tôi đó!”

“Biết rồi, biết rồi.”

Tôi qua loa gật đầu, nghiêng đầu nhìn về bình giữ nhiệt trên bàn:

“Dì Phí nấu canh à?”

“Dì ấy biết cô bị thương—”

Hạ Ngôn Tận theo thói quen đáp lại, nhưng lập tức nhận ra mình lỡ lời, vội ngậm miệng lại, quay về gương mặt hung dữ ban đầu:

“Còn chưa trả lời tôi, sao cô lại kể chuyện đó cho ba mẹ tôi biết?!”

“Tôi muốn tắm.”

Tôi lơ đi câu hỏi của anh ta, tự mình ngồi dậy tháo cúc áo:

“A Ngôn, lát nữa phiền anh dìu tôi vào nhà vệ sinh một chút.”

Hạ Ngôn Tận trợn tròn mắt nhìn tôi cởi áo, ấp úng cả buổi mà không nói nổi một câu hoàn chỉnh.

Tôi vừa cởi xong áo bệnh nhân định đặt sang bên thì anh ta đã lập tức giật lấy chăn quấn chặt tôi lại, giọng vừa hoảng vừa giận:

“Thẩm Vi, cô không biết xấu hổ à! Trước mặt một người đàn ông mà cũng dám cởi đồ sao?!”

Tôi im lặng một lát, ngước mắt nhìn anh ta, giọng nghiêm túc:

“Vậy sao lúc tôi gỡ cúc đầu tiên anh không ngăn lại luôn đi?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương