Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Thiếu niên đột ngột ngẩng đầu, đôi đen láy và sáng ngời vì kinh ngạc mà trở nên sinh động một cách lạ.
Phụ ta từng nói người có ánh thanh chính thì tâm tính sẽ không quá tệ.
Ta thấy Tạ Trì không tệ lắm, ít nhất là về dung mạo.
Trương ma ma có chút lo lắng.
“Trông thì là một đứa trẻ ngoan, chỉ là danh tiếng hơi tệ.”
Ta thì không lo lắng.
“Trương ma ma, không sợ đâu, phụ còn từng bị mắng là hôn quan kia mà.”
ta đều biết ông là một quan .
Nhân phẩm nào, ta có , ta sẽ tự xem.
Tạ Trì cứ cách vài hôm lại mang một ít đồ nhà ta.
Y có vẻ hơi ngượng ngùng, đặt đồ xong là đi ngay, cả chén trà không chịu uống.
Trương ma ma giữ lại, y mới đoan đoan chính chính ngồi xuống rồi văn vẻ uống trà.
Hàng mi dài của y chớp chớp, ngón tay thon dài vì ngượng ngùng mà các khớp ngón đều ửng đỏ.
Trương ma ma càng càng hài lòng, cười hỏi y gần đây đang làm , đọc .
Y nói y đang đọc ở tộc học của Tạ gia, vì khai tâm muộn nên mới chỉ đọc 《Luận Ngữ》.
“ ta đang cố gắng đọc, không dám lười biếng. Ta sẽ nhanh ch.óng cố gắng xứng với cô nương một ngày nào đó.”
Trương ma ma càng hài lòng hơn.
Ta hài lòng.
cài tóc mà y mang đính những hạt trân châu nhỏ xinh, trông đẹp, ta thích.
Buổi tối, Trương ma ma nói: “Tạ Trì trông không tệ. Y thấy trong chum không có nước thì giúp ta gánh nước, thấy có rác thì đổ rác rồi mới đi. Trong có ý, là người biết quan tâm, ta thấy hơn Tạ Tùng Đình.”
Trên đường ta kinh thành, vô số lần tưởng tượng Tạ Tùng Đình sẽ như nào.
Ai ngờ lại chưa gặp một lần nào.
Thật , điều này rõ ràng.
Tạ Tùng Đình coi thường hạng người như ta, Hầu phủ không muốn kết nên mới đẩy Tạ Trì không sủng ái .
Ta gật đầu: “Vâng, đúng , cứ xem thêm .”
Sự giàu sang của Hầu phủ y còn chưa chạm tới, đợi y chạm tới rồi hãy nói.
Mẫu ta từng nói một người nghèo mà thật thà thì chẳng là , đó là bất đắc dĩ, không thể không thật thà.
Đợi khi phát đạt mà vẫn giữ bản tâm thì đó mới là người thật thà chân chính.
Trải qua hết thảy phù hoa gian, vẫn chọn giữ lấy sự thanh khiết thì đó mới là người .
Bà hy vọng ta tìm một người như .
Cuối cùng, bà lại đầy mong đợi nói, bảo ta tìm một người giống như phụ ta.
Ơ…
Ta chưa ăn cơm lại cảm thấy no căng rồi.
Ngày hôm sau, nhà ta bị người ta đập dữ dội.
Ta mở , một nữ t.ử ăn mặc lộng lẫy dẫn theo một nhóm người đứng ở .
ta không chờ ta chào hỏi, đi thẳng , lạnh nhạt nói: “Mau lục soát cho ta!”
“Các ngươi làm ?” Trương ma ma vội vàng ngăn cản, bị một người đẩy mạnh .
Một đám ác nô hung hãn xông , lục soát và đập phá trong nhà.
Họ lật tung mọi thứ, tìm thấy một cài tóc đính ngọc trai, vui mừng reo lên: “Tiểu thư, tìm thấy rồi.”
Vị tiểu thư kia cười lạnh một tiếng: “ đồ còn dám chỗ ta, đúng là một ổ cắp.”
lại bị người ta đẩy .
Tạ Trì thở hồng hộc chạy tới, vội vàng nói: “Các ngươi làm ? Đó là do ta chép mua, không phải . Tạ Ngọc Như, ngươi đừng vu oan người .”
Tạ Ngọc Như giơ cao ngọc trai: “Người chép bao nhiêu tiền mà mua ngọc trai như ? Tạ Trì, trước đây ngươi làm , giờ lại dẫn cả vị hôn thê của cùng đi làm , thật là mất mặt, đ.á.n.h cho ta!”
ta ném mạnh xuống đất, làm nó vỡ tan tành.
Đám gia nhân xông về phía Tạ Trì.
Ta và Trương ma ma nhau rồi xông về phía Tạ Ngọc Như.
Tạ Ngọc Như bị đ.á.n.h kêu la oai oái.
Đám gia nhân lại xông về phía ta.
Ta và Trương ma ma không buông tay, cứ túm lấy Tạ Ngọc Như mà đ.á.n.h.
Tạ Trì chắn trước người ta, dù bị đ.á.n.h ngã xuống đất cố gắng gồng bảo vệ ta để ta tiện tay đ.á.n.h Tạ Ngọc Như.
Một đám người hỗn loạn, mãi sau hàng xóm láng giềng mới phát hiện, vội vàng tách ta .
Tạ Ngọc Như nói lời cay độc rồi chật vật bỏ chạy.
ta nhau, ha ha cười lớn cười rồi lại không thể cười nổi nữa.
Mặt mũi Tạ Trì sưng vù, khóe miệng ta đau nhói, Trương ma ma ôm eo rên “ai ui”.
Tạ Trì mua t.h.u.ố.c mỡ, Trương ma ma bôi t.h.u.ố.c cho ta, đôi tay bối rối không biết đặt đâu.
“A Thiền, xin lỗi, liên lụy cô nương. ta nhắm ta thật sự là do ta chép dành dụm tiền mua.”
Ta cười một tiếng, kéo khóe miệng mà phát một tiếng khẽ rít.
“Ta biết mà nên bị làm vỡ, ta đau lòng. Chàng phải chép bao nhiêu cuốn mới đổi một như chứ.”
Tạ Trì ngước lên, kinh ngạc ta.
“A Thiền, có ai nói với rằng thật sự là một cô nương cực chưa?”
Ta kiêu ngạo nhếch mặt lên.
“Đó là lẽ tự nhiên, nhiều người đều nói ta cực , ta thấy cực .”
Trương ma ma bật cười, phụ họa: “Phải đó, ta thấy cô nương cực .”
Ta hỏi Tạ Trì: “Còn chàng thì sao? Chàng thấy nào?”