Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
khi thay em gái gả cho , tôi bất ngờ phát hiện mình mang thai.
Nghĩ đêm tân , trân trọng tôi báu vật, miệng gọi vợ ngọt ngào không ngớt.
Lòng tôi lạnh ngắt.
Chắc chắn yêu em gái tôi c/h/ế/t mất thôi.
Nếu sự thật, tôi tiêu đời rồi.
Tôi ném que thử thai đi, không ngoảnh đầu thu dọn đồ đạc rồi bỏ đi.
ngày , tôi ngồi trong quán cà phê , mặc cả với em gái.
“Cho tôi 5 triệu, tôi sẽ p/h/á cái thai này.”
Bỗng người túm lấy cổ áo tôi từ phía .
Giọng nói lạnh lẽo vang .
“Con tôi đáng giá 5 triệu thôi à?”
“Cho em 10 triệu, ngoan ngoãn sinh ra.”
“Bảo bối, em không muốn hậu quả việc không lời đâu.”
1
Tôi cô em gái sinh đôi.
Quan hệ giữa tôi và bình thường thôi.
Tôi từng bị lạc lúc nhỏ, lớn bên ngoài tận mười tám tuổi mới được gia đình tìm thấy.
Còn em tôi thì được nuông chiều từ nhỏ, sống trong yêu thương và bảo bọc.
mấy đứa lớn trong sự nuông chiều thì thường rất tùy hứng.
Em tôi vậy.
Ví dụ , khi đã đính với nhà họ rồi, bỏ trốn.
Cuộc sự này là do tôi dựa vào ơn cứu mạng nội để lo cho em tôi mối tốt nhất.
Đối tượng ước mới mươi sáu tuổi, sở hữu gương mặt đẹp mức khách quan, với nhan sắc đã xuất hiện trên bản tin tài chính và thu hút vô số người hâm mộ.
sống rất nghiêm túc, chưa từng yêu đương, là người độc thân từ trong bụng .
Nhìn kiểu gì thấy là mẫu chồng hoàn hảo.
Vậy em tôi dứt áo bỏ trốn.
kéo vali ra nước ngoài, để đống rắc rối khiến tôi rối gà mắc tóc.
Quan hệ giữa tôi và chẳng thân thiết gì.
Họ lo việc họ, còn tôi thì đứng bên xem náo nhiệt, không quên châm vài câu:
“ , em gái chạy rồi, nếu bị cho leo cây chắc tức c/h/ế/t quá.”
là ai cơ chứ?
là thái tử gia giới thượng lưu ở thủ đô, cần vung tay là nhà tôi bay màu.
“Em gái sao bướng bỉnh thế nhỉ? Nếu nổi giận làm nhà mình phá sản thì sao ~”
Tôi cứ thế vừa nói vừa ngoáy, tôi tức quá xách cây gậy định đánh.
Tiếc ghê, tôi thân thủ nhanh nhẹn, ấy không làm gì được.
Tôi đứng ở tầng , tiếp tục tức:
“Tuần là cưới rồi đó nha , không cô dâu đâu~”
Tôi cứ nghĩ mình sẽ cho tức phát bệnh.
Ai ngờ ấy vừa xong đã hạ gậy xuống, nheo mắt nhìn tôi.
Ánh mắt đó khiến sống lưng tôi lạnh toát.
đột nhiên nói:
“Ai bảo không cô dâu?”
Tôi tò mò:
“Sao? Em gái chịu về rồi à?”
“Con bé đi rồi, chẳng phải vẫn còn con sao?
đứa tụi bây giống nhau đúc.”
Tôi: “Hả?”
“Dựa vào đâu nghĩ tôi sẽ theo…”
… lời ?
Lão già đó cười:
“Năm trăm triệu.”
Xong rồi.
Tôi thật sự rất lời.