Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9zopSJ5Ywg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Muốn xin lỗi trực tiếp, anh chọn chỗ: viên giải trí hot nhất Châu Thành. Thiên đường couple, chỗ tụ tập sinh viên.
Đúng cuối tuần, viên rộn ràng tiếng . Trời ơi, cảnh vui mà lòng tôi buồn.
Lễ đã đứng đợi ở cổng. Áo thun trắng, quần tây xám nhạt. Style đơn giản mà khí chất khỏi bàn, qua không chớp.
Tôi chạy tới, đứng khựng cách anh hai ba mét. Tim thì đập loạn xạ, đầu óc thì rối tung mớ bòng bong. Tôi không phải anh nữa.
Sắc tôi đổi liên tục lật bánh tráng, cho khi ánh sáng trước bị che đi, dáng cao ráo Lễ phủ xuống. Anh tôi, bật :
"Ứng Ước, có muốn anh đào sẵn cho cái hố không, chui xuống trốn luôn cho nhanh?"
Anh cong ngón tay, búng nhẹ lên trán tôi: "Không tìm chỗ mát à? Đứng phơi nắng ."
Tôi nghe được sự dịu dàng trong giọng anh, lòng sướng điên mà ngoài vẫn cố giả vờ:
"Anh hết giận hả?"
viên đầy xe bán đồ ngọt, mà tôi chẳng tâm. Mắt thì dán chặt vô quả bay hình nơ siêu đẹp, nỗi chân không nhấc nổi. Lễ phát hiểu liền, thanh toán gọn gàng, nghiêm túc buộc dây bay vào cổ tay tôi.
"Bên kia đông , tránh nhảy lung tung lạc."
anh gần trong gang tấc, đẹp muốn xỉu. Tôi đỏ , lén hỏi:
"Chúng ta… này có giống hẹn hò không?"
Đôi mắt anh ánh lên ý , trả lời nửa vời:
"Ứng Ước, hôm nay anh có xịt tí nước hoa."
Tôi ngẩn ngơ: "… sao ạ?"
"Anh đang xòe đuôi."
"Cho nên…"
" có muốn hẹn hò với anh không?"
Tôi nhào vô lòng anh, hét toáng:
" cực kỳ muốn nha~"
Ngay hôm đó, trang cá nhân lâu năm không cập nhật Lễ bất ngờ đăng một tấm ảnh: hoàng hôn, hai tựa vào nhau. Bình luận nổ tung:
[Đệt, cây sắt nở hoa !]
[Vị thần thánh phương nào hạ gục mày vậy, có phải tiểu kiều thê không?]
[Ủa không phải mày nói tiểu kiều thê trong lớp rồng đen vĩ đại hả? Giờ sao đây?]
Nhưng gào to nhất vẫn ông anh tôi:
[Chuyện lớn vậy mà dám giấu anh à?]
[ Lễ, mày không có lương tâm!]
[Mày thoát ế mà không cho một tiếng? ai? Bao nhiêu tuổi? Quen khi nào?]
Ông anh tôi hóng chuyện mức nổ inbox, spam WeChat tôi:
[Gần đây Lễ không phải đang kèm toán cao cấp cho mày sao? nó có bồ không?]
[Nó yêu ngay dưới mũi mày ? Nói nghe, hóng muốn chết.]
[Chuyển khoản 666]
[Chuyển khoản 250]
[Chuyển khoản 1000]
[Ứng Ước, đừng có được voi đòi tiên!]
Sau khi gom hết tiền vô ví, tôi từ tốn gõ chữ:
[Nói không rõ đâu, anh tự hỏi đi.]
Không ngờ ổng đang tác ngoài thành, nghe xong phi ngay về, buổi tối đã đứng trước cửa nhà Lễ. Tôi mở cửa, trên má vẫn lưu hơi ấm từ nụ hôn anh dành cho tôi lúc nãy.
Anh tôi hiểu ngay, sốc tới độ sụp đổ thế giới quan:
"Ứng Ước, tốt bụng nhờ thằng bạn thân kèm toán cho mày, ai dè mày bắt luôn anh ?!"
Tôi tỉnh bơ: "Đây góp sức cho tình bạn lâu dài hai đó chứ."
Anh tôi nghẹn họng nhưng chấp nhận, tiếc rẻ:
" Lễ, sau này không bố mày được nữa , đành anh mày vậy."
Nhật ký tiểu hồ điệp:
[Áp lực trước kỳ thi đại học nặng nề, môn toán thì coi bỏ đi, định chạy tới thành phố anh học xả stress.]
[Ông anh lạ lắm, cầm nước ra sân rổ cho ổng, tưởng được cảm ơn, ai dè véo má một cái, châm chọc: " mà ngọt ngào vậy?"]
[Ổng tán gái mà ngố vãi, chẳng ăn diện, nước hoa cũng không thèm xịt, xòe đuôi đây!]
[Ổng thích khoe có bạn siêu đẹp , dọa bị mê mệt chết ngất. Buồn ghê, xem gặp có mê nổi không, thách đó!]
[ không muốn đóa hoa bị chọn, muốn tiểu hồ điệp, sở hữu khu vườn, tận hưởng mùa xuân.]