Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

C5

Kẻ đáng c.h.ế.t thì .  

Tôi dập bốn cái trước : “Chị dâu, em biết chị c.h.ế.t oan, nay em đưa chị ra, chị có oán báo oán, có báo , tất cả tùy ý chị.”  

Nói xong, tôi nhặt một khúc gỗ, bẻ làm công cụ, chuẩn đào .  

Gần đào đến đáy, tôi sửng sốt.  

Trên có vô số hang chuột, tạo thành cảnh trăm chuột đào .  

Tôi đào lớp đất tơi ra, phát hiện quan tài bên trong đã chuột gặm nát.  

Nhưng t.h.i t.h.ể đã không còn ở trong đó nữa.  

Toàn tôi lạnh toát.  

, phía sau vang tiếng chuột kêu.  

Tôi quay phắt lại, thấy một con chuột to hơn nửa mét đang ngồi sau lưng.  

Tôi hoảng hốt ngã vào huyệt .  

Nhưng con chuột không lao đến cắn, mà liên tục ra hiệu cho tôi đi theo.  

Suy nghĩ một lát, tôi bò ra khỏi huyệt, đi theo nó.  

10,  

Đến trước một ngôi miếu hoang.  

Tôi ngẩng , trên đó viết: “Miếu Bán Tiết Quan Âm.”  

Bán Tiết Quan Âm? Cái tên nghe quen quá.  

Nghĩ mãi, Bán Tiết Quan Âm chẳng là yêu tinh chuột bạch mũi vàng trong Tây Du Ký ?  

Thảo nào chị dâu chôn có trăm chuột gặm quan tài, hóa ra có Bán Tiết Quan Âm bảo hộ.  

Chỉ là ngôi miếu hoang tàn thế , thật đau lòng.  

, tôi nghe tiếng phụ nữ khóc bên trong.  

Tôi vội vào, quả nhiên là chị dâu.  

Chị đang khóc dưới pho tượng Bán Tiết Quan Âm nát bươm giữa chính điện.  

Tôi đến quỳ gối: “Chị dâu? chị ở đây?”  

Chị dâu lau nước mắt: “Khi sống, chị ở thờ phụng Bán Tiết Quan Âm, c.h.ế.t mới nhờ trăm chuột gặm quan tài cứu giúp, đến đây trú ẩn, nếu không Nhị gia nhốt trong trận ngũ quỷ hợp sát, vĩnh viễn không siêu thoát.”  

Tôi pho tượng Bán Tiết Quan Âm đầy mạng nhện trên điện.  

Lập tức cúi lạy: “Cảm tạ Bán Tiết Quan Âm đã phù hộ chị dâu.”  

Lạy xong, tôi khuyên chị dâu cùng đi trả .  

Với sát khí trên , Nhị gia không đối thủ.  

ngờ chị dâu nói đã được Bán Tiết Quan Âm dạy quên hận , tu hành nơi đây.  

Nếu gây sát nghiệp, vĩnh viễn thành cô hồn dã quỷ.  

Nên chị mới khóc ở đây.  

Hơn nữa, chị Nhị gia hại .  

Bề ngoài là cưới vợ cho anh tôi, thực ra là để hại chị ấy, để tôi kết hôn âm với chị.

Vì bát tự của chị dâu cực âm, khắc chế bát tự cực dương của tôi.  

Như vậy Nhị gia mới có cơ hội dùng hình nhân giấy bắt hồn tôi, chiếm xác.  

Lời của chị dâu hoàn toàn khớp với ông lão ăn xin. 

Tôi không thể không tin.  

Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn  sống trong mưu đồ của nhị gia.  

Càng không ngờ, nhất lại luôn tìm cách hại tôi.  

Tôi gục xuống đất khóc nức nở.  

chị dâu nói: “Một mình em không địch lại họ, nên chị muốn giúp.”  

Tôi lau nước mắt: “Chị không giữ giới ?”  

Chị dâu nói: “Em nhớ không? Chị , là em và chị kết hôn âm, lẽ ra chị là vợ em.”  

Tôi ngượng nghịu: “Chị dâu! Đừng nói bậy.”  

Chị dâu: “Ý chị là, chồng gặp nạn, vợ đi cứu, không vi phạm giới luật.”  

Tôi hiểu ý chị, tượng Bán Tiết Quan Âm: “Đúng!”  

chị dâu: “Nhưng nếu sự thật chị là vợ em, em không để chị phạm giới, một mình em gánh vác.”  

Chị dâu xúc động: “Nếu gặp em sớm hơn, có lẽ kết cục đã khác.”  

Tôi: “Em đi đây, chị dâu.”  

Chị dâu gọi lại: “Đợi đã.”  

Tôi dừng .  

Chị dâu: “Chị không đi được, nhưng có thể cử giúp.”  

Ba con chuột khổng lồ xuất hiện trong sân.  

Tôi quay lại chị dâu: “Xong việc, em tu sửa miếu , đúc tượng vàng Bán Tiết Quan Âm, mời cao tăng siêu độ cho chị, chị cứ yên tâm tu hành.”  

Chị dâu gật , mắt ngấn lệ.  

11,  

Gà gáy canh tư.  

Chân trời xa lấp ló ánh sáng.  

Tôi đến trước .  

Ngôi sống hơn chục năm, giờ đây âm u lạnh lẽo.  

Tôi bình tĩnh lại.  

Trèo tường quan sát, trong sân không .  

Đèn trong tắt.  

Hít sâu một hơi, tôi nhảy xuống.  

Vừa chạm đất, tiếng niệm chú của Nhị gia vang .  

tôi như búa bổ.  

Vội chạy vào , khóa .  

chui tọt xuống gầm giường, giữ chân .  

Thở gấp, tôi tự trấn an bản .

Phong thất khiếu, ổn định tình hình.  

Chỉ cần chịu đựng thêm một canh giờ, giữ được xác.  

Tôi có cơ hội phản công.  

Không tôi không dám đánh lại anh ta, mà vì tôn trọng anh ta là anh trai của mình.

Chứ nói về sức lực, anh ta không đối thủ của tôi.  

Còn bà và Nhị gia, càng không đáng kể.  

Tôi nhắm mắt, bịt tai, chỉ hé miệng thở.  

Trong lòng tính toán kế hoạch trả sau khi tỉnh dậy.  

Dần dần, tiếng niệm chú nhỏ đi.  

Tâm trí tôi ổn định.  

Đến khi nghe tiếng gà gáy canh năm.  

Liếc mặt đất ngoài giường, ánh sáng lọt vào.  

Tôi biết, thời cơ đến.  

12,  

Tôi bật dậy khỏi gầm giường, cầm con d.a.o đã chuẩn sẵn.  

Mở xông ra.  

ngờ trong sân, mẹ và anh tôi như không có chuyện , đang rửa mặt đánh răng.  

Không khí tang lễ biến mất, thay vào đó là đỏ rực cờ hoa.  

Cơn giận trong tôi tắt ngấm.  

Mẹ ngơ ngác: “Tam Lượng à, con định làm vậy?! lành tháng tốt, con phá thế?”  

Anh tôi hoảng hốt, lùi , cầm cái xẻng đối .  

Anh tôi: “Trần Tam Lượng, mày điên à, bỏ d.a.o xuống!”  

Phản ứng của họ khiến tôi bất ngờ.  

Không giống bà và chú đã đuổi g.i.ế.c tôi qua.  

Tôi: “Chuyện thế? không có c.h.ế.t ? lại treo chữ hỷ?”  

Anh tôi ngớ : “? ?”  

Mẹ: “Con ma ám à? Anh con mới cưới, mấy trước làm đám, nay về vợ, con chuẩn đi cùng đi chứ!”  

Tôi rối bời: “Thế Nhị gia đâu?”  

“Nhị gia mấy nay vui quá, nào uống quá chén, chắc giờ còn ngủ, con tìm có việc ?”  

óc tôi hỗn loạn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện ?  

13,  

Đúng , tôi thấy một bàn chân thò ra từ tấm chiếu rách góc tường.  

Tôi đến kéo chiếu ra, phát hiện xác của ông lão ăn xin.  

Tôi tỉnh táo ngay.  

Lại giơ d.a.o : “Đừng diễn nữa, các đã g.i.ế.c ông lão ăn xin !”  

Phía sau vang giọng Nhị gia: “Được ! Nhị Quý, đến lạy ông đi!”  

Anh tôi hét “ông ơi”, mẹ tôi hét “bố ơi”.  

chạy đến.  

Tôi quay lại, Nhị gia dìu tôi ra.  

Đúng, đó là tôi.  

Vậy tôi là ?  

bóng mình trên kính, tôi sửng sốt.  

Tôi chỉ là hình nhân giấy!  

, ba họ đỡ “tôi” ngồi xuống.  

“Tôi” cười nói: “Chẳng đã bảo cậu ? Nghe ngược lại tất cả lời nói, tìm được lối thoát, kể cả lời nói của tôi.”  

Tùy chỉnh
Danh sách chương