Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9zphGkqkO8

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sau đối đầu kịch tính tại biệt thự gia, Lưu Gia đã có chiếc USB chứa đựng bằng chứng thép. Văn , bị Lý Tấn Quốc đ.á.n.h bại, buộc phải rút lui khỏi chiến dịch bôi nhọ thực phẩm bẩn. Lưu Hương, với tài năng truyền thông thiên bẩm, đã sử dụng những bằng chứng này một khéo léo để công khai bạch quy trình sản xuất, dần lấy lại niềm tin của công chúng.
Tuy nhiên, tôi, Lưu Lệ, không hề cảm thấy chiến thắng. Tôi nợ Lý Tấn Quốc, và món nợ này nặng nề hơn tất số tiền gia đã từng chiếm đoạt.
Lý Tấn Quốc yêu cầu một họp kín buổi tối hôm sau.
họp diễn ra trong căn phòng việc của tôi – nơi đã chứng kiến sự sinh của Lưu Lan. Lý Tấn Quốc bước , không có sĩ, không có luật sư, chỉ có một phong thái lạnh lùng và đầy quyền lực.
“Cô Lưu,” hắn nói, giọng điệu khách sáo nhưng ẩn chứa sự uy hiếp. “ tạm thời rút lui, nhưng đây phải là kết thúc. Sự hận thù của ta dành cho cô là vô tận.”
“Tôi biết. Anh muốn gì, Lý Tấn Quốc?” Tôi hỏi thẳng, ánh đầy cảnh giác. “Anh cứu tôi không phải . Anh cứu tôi lợi ích của anh vẫn còn liên kết với chuỗi cung ứng của Lưu Gia Fresh.”
Hắn ta cười nhạt, nụ cười bí ẩn và phức tạp. “Lợi ích luôn là động lực chính, cô Lưu. Nhưng nó không phải là tất . Tôi đề nghị một liên chiến lược. Lưu Gia của cô cần ổn định thị trường; của tôi cần đối trọng với Văn . Chúng ta có thể dùng sức mạnh tổng hợp của mình để loại bỏ ta khỏi thị trường một lần và mãi mãi.”
Tôi im lặng. Hợp tác với Lý Tấn Quốc – người đã từng là nguyên nhân khiến con tôi chịu đựng đau khổ? đó nghe có vẻ vô đạo đức, nhưng tôi biết, để bốn đứa con còn lại và sự nghiệp, đôi tôi phải chấp bước đi cùng quỷ dữ.
“ kiện của tôi,” tôi nhấn mạnh, “là không bao giờ phép can thiệp sống cá nhân của các con tôi. Đặc biệt là Lưu Lan.”
Lý Tấn Quốc gật đầu. Nhưng ánh hắn ta bỗng thay đổi, trở nên sâu thẳm và phức tạp nhắc đến Lưu Lan.
“Cô Lưu. Tôi muốn cô hiểu một ,” hắn ta nói, giọng nói chuyển từ lạnh lùng sang trầm thấp, gần như là một lời thú . “Cô nghĩ tôi là một kẻ phản diện, là kẻ đã lợi dụng sự non nớt của Lan để đạt mục đích. đó đúng một phần.”
Hắn ta nhấp một ngụm cà phê, rồi tiếp tục câu chuyện mà tôi bao giờ biết: “Nhưng cô có biết không, trong sáu năm đó, tôi bao giờ chạm Lan. Tôi bao giờ coi con bé là vợ. Tôi coi con bé là một chiến binh đã sinh của mẹ nó.”
“Trong suốt thời gian đó, mẹ tôi đã cố gắng khó Lan, tìm chiếm đoạt cổ phần. Nhưng chính tôi là người đã đứng ra che chắn cho con bé. Tôi tạo cho Lan một vỏ bọc xã giao hoàn hảo, cho con bé quyền lực trong các buổi tiệc, để con bé có cơ hội tiếp xúc và học hỏi. Tôi đã dùng sự vô dụng của mình để tạo ra một chiếc lồng an toàn cho con bé lớn lên, tránh xa khỏi sự độc hại của gia và sự khinh miệt của thế giới. Tôi đã giữ lại và sự ngây thơ cho con bé.”
Tôi sững sờ. Tất những gì tôi biết là nỗi đau và sự sỉ nhục. Tôi bao giờ nghĩ rằng, trong căn nhà đó, lại có một sự âm thầm như vậy. Hóa ra, nỗi đau của Lan không phải đến từ hắn, mà đến từ gia đình hắn.
Lý Tấn Quốc tiếp tục, ánh đầy thách thức: “Lúc đó, tôi biết cô sẽ không bao giờ đồng ý. Lan đã chọn sinh. Tôi đã chọn tôn trọng sự sinh đó bằng nó, chứ không phải hủy hoại nó. Đó là lý do tôi dễ dàng chấp ly hôn và trả lại con bé cho cô: cô đã sẵn sàng dùng tiền để chuộc lại con. Tôi biết, cô là người mẹ duy nhất xứng đáng với Lan.”
Lời thú của Lý Tấn Quốc đã tan rã toàn bộ định kiến của tôi. Hắn không phải là một người tốt, nhưng hắn ta là một người đàn phức tạp, tôn trọng và sự sinh. Hắn đã trả lại cho tôi con , nguyên vẹn về thể xác và tinh thần, chỉ bị tổn thương về mặt cảm xúc.
Tôi gật đầu, chấp liên . “ rồi, Lý Tấn Quốc. Chúng ta là đối tác.”
Ngay sau đó, Lưu Lan bước . Cô bé đã nghe hết câu chuyện. Lan, người luôn lạnh lùng và lý trí, giờ đây đứng đó với đôi đỏ hoe.
Lan tiến đến trước mặt Lý Tấn Quốc, không phải với tư con Lưu Lệ, mà là Giám đốc Chiến lược của .
“Anh Lý,” Lan nói, giọng cô bé đầy sự hỗn loạn cảm xúc. “Tôi không biết nên cảm ơn anh hay nên căm ghét anh sự quái đản này. Anh đã lấy đi tuổi thơ của tôi, nhưng anh lại cho tôi sức mạnh. Tôi không nợ anh tiền bạc, mẹ tôi đã trả đủ. Nhưng tôi vẫn nợ anh một : sự thật.”
Lý Tấn Quốc nhìn cô bé, ánh hắn ta chứa đựng một sự kính trọng sâu sắc. “ không nợ tôi bất cứ thứ gì, Lan. Anh đã đó của anh. hãy dùng sức mạnh đó để xây dựng đế chế của mình. Anh sẽ không bao giờ can thiệp sống của nữa. Trừ …”
“Trừ gì?” Lan hỏi, đầy thách thức.
“Trừ Văn trở lại. Anh sẽ , không phải với tư chồng, mà là đồng không công khai của Lưu Gia. của , đối với anh, có giá trị hơn bất cứ món hàng nào trên thị trường.”
Lưu Lan gật đầu, chấp lời đề nghị phức tạp này. Cô bé biết, trong thế giới thương trường tàn nhẫn này, một đồng như Lý Tấn Quốc còn quý giá hơn vàng.
Tôi nhìn cảnh tượng đó, nỗi lòng trĩu nặng. Lan đã trở lại với gánh nặng của gia tộc. Hương đang chờ đợi người yêu trong tù. Ly vừa mới trở về từ bi kịch mất trí nhớ. Tôi đã chiến đấu để mang lại hạnh phúc cho các con, nhưng cuối cùng, tôi lại đẩy chúng những chiến phức tạp hơn.
Liên Lưu Lệ – Lý Tấn Quốc đã thiết lập, tạo ra một thế lực mới đủ sức đối đầu với Văn và củng cố vị thế của Lưu Gia. Nhưng tôi biết, Lý Tấn Quốc là một người đàn nguy hiểm. Hắn ta tôn trọng , nhưng hắn cũng là một kẻ săn mồi.
Trong đêm đó, tôi thầm hứa: Tôi sẽ không để bất cứ người đàn nào chủ số phận của các con tôi nữa. Kể đồng .