Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

đêm dạ tiệc định mệnh, nơi tôi nhìn thấy vết bầm tím nơi cổ tay Lưu Lan và ánh sợ hãi của con bé dành Lý Tấn Quốc, sự dằn vặt đã trở thành một nỗi ám ảnh tột . Căn phòng ngủ của tôi ở căn hộ mới bỗng trở nên lạnh lẽo, dù nó đã đầy đủ tiện nghi hơn rất nhiều so với những ngày đầu. Tôi, Lưu , đã trở thành CEO của một tập đoàn đang lên, đã chiến thắng Lê gia, nhưng lại không thể bảo vệ được đứa con gái lớn của .

Đêm đó, tôi không ngủ. Tôi ngồi lặng lẽ trong phòng làm việc, tờ hợp đồng hôn nhân cũ nát nằm dưới ánh đèn bàn. Mười lăm tuổi, con bé đã phải đ.á.n.h đổi thanh xuân, sự ngây thơ, và giờ đây là sự an toàn của bản thân, chỉ để Tập Đoàn Lưu Gia có thể sống sót. Nỗi hối hận c.ắ.n xé tôi, lớn hơn sự khinh miệt mà Lê gia từng dành tôi. Tôi đã phép điều đó xảy ra.

“Không được phép thêm một ngày nào nữa,” tôi thì thầm, giọng khản đặc. “Hợp đồng phải xé bỏ.”

Sáng sớm hôm , tôi triệu tập cuộc họp khẩn với Hoàng Tùng – người bạn tâm giao và cũng là cố vấn chiến lược hàng đầu của Lưu Gia – với luật sư riêng của . Tôi trình bày toàn bộ sự việc, từ sự hy sinh ban đầu của Lan vết bầm tím đêm qua.

Hoàng Tùng, người luôn giữ vẻ lạnh lùng và lý trí, đã không thể che giấu được sự phẫn nộ. “, tôi đã nghi ngờ ngay từ đầu. Lý Tấn Quốc là một tên tệ hại, nhưng tôi không thể ngờ họ lại dám làm thế với một đứa trẻ. Dù Tập đoàn của chúng ta được lợi, nhưng tôi tin danh dự của cô. Chúng ta phải hành động ngay lập tức.”

Tôi nhìn luật sư, ánh đầy quyết tâm: “Hãy chuẩn hồ sơ pháp lý. Chúng ta chấm dứt hợp đồng. Dù phải giá bao nhiêu, dù phải bồi thường gấp mười lần số vốn ban đầu, tôi cũng làm.”

Luật sư gật đầu, nhưng Hoàng Tùng lắc đầu: “Không, . Không thể chỉ là . Vấn đề không chỉ là rút vốn, mà là giải cứu đũa một cách khai. Lý gia đã Lan làm cụ bẩn thỉu. Chúng ta phải chính sự bạo hành của họ làm vũ khí pháp lý và truyền , để danh dự của Lan được phục hồi.”

Tôi đồng ý. Chiến dịch giải cứu bắt đầu ngay lập tức. Đây không chỉ là một cuộc chiến pháp lý hay tài chính; đây là trận chiến của tình mẫu t.ử và sự đoàn của Ngũ Nữ.

Tôi kể lại sự việc bốn cô con gái nhỏ. Lưu Hương (14 tuổi) khóc nức nở, (12 tuổi) phẫn nộ, (10 tuổi) thề giúp đỡ mọi cách, và ngay bé Lưu Nhi (6 tuổi) cũng ôm chân tôi, khuôn non nớt đầy vẻ quyết tâm.

Bốn cô gái trẻ, với những tài năng thiên bẩm đang được hun đúc trong Tập đoàn, đã tham gia chiến dịch với sự tỉ mỉ đáng kinh ngạc:

Lưu Hương (Truyền ): Con bé mạng lưới quan hệ xã hội của để nối với những người hầu cũ và những người làm việc tại Lý gia. Hương tạo ra một tài khoản bí mật, lan truyền những câu chuyện bóng gió sự bạo hành trong nội bộ Lý gia, khuấy động dư luận và tạo áp lực gián tiếp.

Lưu (Vận hành & Quan sát): nổi tiếng với sự tỉ mỉ. Con bé đã phân tích kỹ lưỡng thói quen sinh hoạt của Lý Tấn Quốc và mẹ chồng hắn ta qua bài báo và hình ảnh xã giao cũ. tìm ra được thời gian họ đi vắng, và những điểm yếu trong hệ thống an ninh của căn biệt thự Lý gia (dựa trên bản vẽ kiến trúc cũ mà tìm được).

Lưu ( nghệ): Thiên tài nghệ của tôi. kiến thức của để thiết lập một mạng lưới theo dõi an toàn từ xa. Con bé không xâm nhập bất hợp pháp, mà chỉ sử dụng nguồn tin khai và thiết giám sát ẩn được đưa biệt thự qua một nhân viên giao hàng đã được thuê. Chính đã thu thập được chứng quan trọng: một đoạn ghi âm Lý Tấn Quốc quát tháo, đập phá đồ đạc và dọa nạt Lưu Lan.

Trong ba ngày, chúng tôi đã có trong tay không chỉ là bạc, mà là chứng thép. Sự đoàn và tài năng của con gái đã khiến tôi xúc động nghẹn ngào. Chúng không chỉ là con tôi, chúng là những chiến binh dũng cảm của Tập Đoàn Lưu Gia.

đêm thứ tư, mọi việc đã sẵn sàng.

Tôi chọn thời điểm Lý Tấn Quốc vắng , chỉ có mẹ chồng hắn ta ở nhà. Tôi Hoàng Tùng và hai chiếc xe bảo vệ màu đen tiến thẳng biệt thự Lý gia. Cánh cổng sắt cao lớn, biểu tượng của sự giam hãm, mở ra.

Bà mẹ chồng Lý, người phụ nữ đã dày vò Lưu Lan suốt sáu năm, bước ra đón tiếp. Bà ta vẫn giữ vẻ ngoài kiêu kỳ, nhưng gương lộ rõ sự lo lắng khi thấy tôi đi vệ sĩ và luật sư.

“Cô Lưu , nửa đêm nửa hôm cô đây làm gì? Cô Lan đang nghỉ ngơi.”

Tôi bước phòng khách, không cần lời mời, đứng thẳng đối diện với bà ta. Tôi mặc bộ đồ vest đen quyền lực, không còn là người phụ nữ đau khổ cầu xin sự thương hại.

“Bà Lý,” tôi lạnh lùng nói, rút ra chiếc vali da đen. “Tôi đây để chấm dứt hợp đồng hôn nhân của con gái tôi, Lưu Lan.”

Bà Lý cười khẩy: “Chấm dứt? Cô nghĩ đơn giản vậy sao? Con bé đã là dâu của Lý gia chúng tôi. Cô có biết chúng tôi đã đầu tư bao nhiêu Tập Đoàn Lưu Gia của cô không? Cô tính lại bao nhiêu?”

Tôi đặt chiếc vali xuống, mở khóa. Bên trong không phải là , mà là một xấp hồ sơ pháp lý và tài chính dày cặn kẽ.

“Chúng tôi không chỉ lại số vốn bà đã đầu tư,” tôi nói, giọng nói đầy sắc bén như lưỡi d.a.o cạo. “Chúng tôi gấp ba lần số vốn ban đầu, kèm theo lãi suất cao thị trường trong sáu năm qua. Tổng cộng là [Con số tài chính lớn].”

Bà Lý tròn ngạc nhiên trước con số khổng lồ mà tôi đưa ra. Nhưng ngay đó, lòng tham đã thắng sự ngạc nhiên. “Gấp ba lần? Được thôi! Đưa đây, và chúng tôi để con bé đi.”

được chuyển khi bà ký giấy tờ hôn và chuyển giao quyền giám hộ. Và đây là điều khoản kèm theo.” Tôi đẩy một tập tài liệu khác bà ta. “Đây là chứng sự bạo hành tinh thần và thể xác mà con gái tôi đã phải chịu đựng trong sáu năm qua tại ngôi nhà .”

Bà Lý tái , nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh: “Cô nói bậy! Không có chuyện đó! Con bé là tiểu thư, nó chỉ là đứa trẻ hư hỏng.”

Lúc , tôi ra hiệu. Hoàng Tùng bấm nút trên điện thoại.

Đoạn ghi âm mà Lưu thu thập được vang lên, rõ ràng và lạnh lẽo, là giọng của Lý Tấn Quốc quát tháo, đập phá đồ đạc và những lời lăng mạ nh.ụ.c m.ạ Lưu Lan. Mọi thứ trở nên im lặng đáng sợ.

“Bà có biết không,” tôi tiếp tục, giọng nói của tôi mang đầy sự phẫn nộ kìm nén. “Nếu những chứng , với báo cáo y tế vết thương trên người Lưu Lan, được khai trước chúng và giới truyền của chúng tôi—những người vừa tôn vinh Tập Đoàn Lưu Gia là biểu tượng của phụ nữ—thì không chỉ Lý Tấn Quốc phải ngồi tù, mà gia đình bà cũng sụp đổ, hoàn toàn xã hội tẩy chay. Tôi không còn là Lưu khốn khổ của Lê gia nữa. Tôi là CEO của Tập Đoàn Lưu Gia, và tôi tất quyền lực của để bảo vệ con gái tôi.

Bà Lý sụp đổ, khuôn nhăn nheo đầy sợ hãi. Bà ta biết rõ, đối đầu với một người mẹ đang giận dữ và một tập đoàn có ảnh hưởng truyền mạnh mẽ như Lưu Gia lúc là điều không thể.

“Được… được rồi. Tôi ký,” bà ta run rẩy.

Trong vòng chưa đầy một giờ, mọi giấy tờ đã được ký . Lưu Lan chính thức hôn. Tôi đã chuộc lại con gái một khoản lớn, nhưng đổi lại là sự tự do và danh dự con.

Tôi lao lên lầu. Tôi mở cánh cửa phòng ngủ đã khóa chặt của Lan. Con bé đang ngồi co ro bên cửa sổ, trong bộ đồ ngủ trắng đơn sơ, đôi thâm quầng vì thiếu ngủ.

“Lan! Mẹ đây!”

Lưu Lan nhìn tôi, đôi đầy vẻ kinh ngạc và không tin. Rồi con bé lao vòng tay tôi, khóc nức nở như một đứa trẻ 9 tuổi đ.á.n.h mất tuổi thơ, chứ không phải là một “phu nhân” 15 tuổi.

“Mẹ ơi, con xin lỗi! Con sợ quá! Con đã cố gắng kiên cường, nhưng con không thể chịu đựng được nữa…”

“Không sao, con yêu của mẹ. Con đã làm rất tốt. Con đã hoàn thành nhiệm vụ của một CFO tuyệt vời ,” tôi ôm chặt con, nước tuôn rơi. “Giờ là lúc con được nhà, với mẹ và em.”

Sáng hôm , Lưu Lan chính thức trở căn nhà ấm cúng của chúng tôi. Bốn cô em gái Hương, , , Nhi đã chuẩn bữa sáng thật thịnh soạn, chào đón chị những cái ôm, nụ cười và nước .

sự kiện , Lưu Lan chính thức nghỉ ngơi để phục hồi sức khỏe và tinh thần. Con bé không còn là “vợ hờ” Lý Tấn Quốc, mà là Lưu Lan, con gái đầu của Lưu , và là Giám đốc Chiến lược trẻ tuổi , kiên cường của Tập Đoàn Lưu Gia, sẵn sàng kinh nghiệm xương m.á.u của để bảo vệ Tập đoàn khỏi mọi âm mưu.

Mối liên giữa sáu mẹ con chúng tôi giờ đây không chỉ là tình thân, mà là sự đoàn sắt đá, không gì có thể phá vỡ được. Tôi đã lại món nợ máu.

Tùy chỉnh
Danh sách chương