Những Tháng Năm Lặng Lẽ
Ngày Valentine, Đường Lê gửi đến một đoạn ghi âm.
Vừa mở ra, một giọng con gái mềm mại trách yêu vang lên:
“Anh Giang, anh nói không yêu cô ta, vậy sao không ly hôn?”
Trong giọng Giang Khuynh mang theo chút men say:
“Nước lọc em từng uống chưa? Nhạt nhẽo vô vị, nhưng lại không thể thiếu.”
Đường Lê cười khúc khích: “Ví dụ lạ thật.”
Giang Khuynh dịu dàng dỗ dành:
“Chỉ là tờ giấy đăng ký kết hôn thôi, ngoài cái đó ra, cái gì anh cũng cho em.”
Tiếng g/ầm gừ trầm thấp của đàn ông xen lẫn tiếng th/ở d/ốc đầy kí/ch th/ích của phụ nữ vang lên.
Tôi thấy buồn nôn.
Sững người vài giây, tôi tháo chiếc nhẫn cưới trên tay.
Giang Khuynh nói đúng, chỉ là một tờ giấy thôi.
Hắn nói không thể cho người khác, nhưng giờ tôi không cần nữa.