Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1qPyzlATCb
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nhưng tôi không ngờ rằng, vừa xoay người liền đụng phải anh ta ngay tại tiệc sinh nhật.
Nhà họ Lục và nhà họ Trình xưa nay quan hệ chẳng tốt đẹp gì, bao năm rồi cũng không qua lại.
Lục Quân đứng trước mặt tôi: “Nhưng bây giờ thì khác rồi, tôi lấy thân phận hôn phu của nhà họ Thẩm để thay mặt chúc mừng sinh nhật cậu thiếu gia nhà họ Trình.”
Lần gặp trước vẫn còn là kẻ bắt cóc và nạn nhân.
Lần này đã biến thành cặp đôi sắp cưới.
Tôi có chút chột dạ rút tay lại, quay người rót cho mình một ly rượu vang, nốc cạn một hơi để làm dịu nhịp tim.
Vừa định rót thêm một ly thì một bàn tay với những đốt ngón rõ ràng ấn xuống ly rượu của tôi.
Tầm mắt ngước lên, là Trình Tùng, con cáo già đó.
Anh ta mặc một bộ vest đen, cài nút đến tận cổ.
Ngoài ba mươi tuổi rồi vẫn chưa kết hôn, đến cả tin đồn tình ái cũng không có.
Nếu không phải năm đó tình cờ bắt gặp anh ta đưa người vào viện vì chơi quá đà, tôi thật sự đã tưởng anh ta là người đàng hoàng.
Mà cũng tại tôi xui xẻo, hóng chuyện lại bị bắt quả tang.
Trình Tùng từng bước dụ tôi nói ra sự thật, đúng là kiểu người không dễ đối phó.
Nhưng hôm nay dù sao cũng là địa bàn nhà họ Trình, tôi không nói gì, chỉ cong môi nhìn anh ta.
Từng ấy năm qua, tôi đã luyện được kỹ năng xã giao điêu luyện, đối mặt với một cục phân cũng có thể cười được.
Trình Tùng đổi ly rượu của tôi thành nước có ga, cúi đầu nói nhỏ: “Thiên kim thật sẽ không uống rượu kiểu này.”
Tôi hít sâu một hơi, trong lòng lặng lẽ giơ ngón giữa.
Vừa xoay người đã đụng ngay Lục Quân đang bước tới: “Tìm em mãi, sao lại ở đây?”
Dù không thích tôi, nhưng Lục Quân vẫn biết giữ thể diện cho nhau ở nơi công cộng.
Anh vòng tay từ phía sau ôm lấy eo tôi, cúi đầu trách nhẹ.
Màn kịch tình nhân giả này, tôi đã thấy mười mấy năm trong nhà họ Thẩm.
Nếu là trước đây, dù là giả tôi cũng cam lòng đắm chìm.
Nhưng trước mặt Trình Tùng, tôi chỉ cảm thấy khó chịu.
Ánh mắt anh ta như tơ nhện bao phủ, khiến người ta toàn thân không yên.
Tôi kín đáo rút khỏi vòng tay của Lục Quân: “Hai người cứ nói chuyện, em ra nghe điện thoại.”
Thật ra không có cuộc gọi nào, đến tin nhắn hôm qua của Lục Quân tôi còn chưa trả lời.
Tôi chống tay lên bồn rửa, hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên thì thấy một bóng dáng quen thuộc trong gương.
Trình Tùng đang chỉnh tay áo, dựa lưng vào khung cửa, ai không biết còn tưởng anh ta đang chụp ảnh cho tạp chí.
Tôi cứng đầu muốn đi ra, lại bị Trình Tùng chặn lại.
“Cô Thẩm hôm nay không vào vai được à?
“Cặp đôi tình cảm diễn không nổi sao?”
Tôi cũng chẳng khách sáo, nói móc lại nhưng mặt vẫn giữ nụ cười.
“Trình tổng còn chưa có bạn gái, không hiểu mấy chuyện lòng vòng này cũng là bình thường thôi.”
Tôi có thể đóng vai “Thẩm Khinh Ngữ” trước mặt bất kỳ ai, nhưng riêng trước mặt Trình Tùng thì không thể.
Anh ta từng nói tôi toàn gai góc, giờ xem ra đúng thật.
Nhưng tôi sắp đi rồi, đâm anh ta hai nhát thì đã sao?
Trình Tùng nhìn tôi chằm chằm, bỗng cúi đầu cười: “Lòng vòng gì vậy, cô Thẩm nói ai cơ?”
Tôi chợt nhớ tới cô diễn viên nhỏ bị anh ta chơi đến nhập viện.
Tôi đang nói chuyện vợ chồng, còn anh ta lại nghĩ đến cái gì?
Trình Tùng nhìn tôi đầy thấu hiểu, nhẹ nhàng đẩy một cái đã khiến tôi bị ép vào bồn rửa.
Tư thế này, chụp bừa một tấm cũng đủ lên hot search.
“Đừng nhúc nhích, xét về vai vế, tôi vẫn là chú nhỏ của em, giúp em một tay cũng hợp lý thôi.”
Tôi còn chưa hiểu Trình Tùng lại đang định giở trò gì, thì anh ta đã cúi xuống nâng cằm tôi lên, như thể sắp hôn dọc theo cổ tôi.
Từng hơi thở dày đặc phả xuống, tôi bị ép phải ngẩng đầu, cả người như bị hất lên không trung.
Đúng lúc ấy, điện thoại vang lên.
Trình Tùng không thèm nhìn đã bắt máy, giọng Lục Quân đầy lo lắng vang lên từ đầu dây bên kia.
Tôi cắn chặt môi, sợ đến gần như chết lặng.
Trình Tùng vẫn thản nhiên như người ngoài cuộc, vỗ nhẹ lên eo tôi: “Ngoan, nói đi, bảo anh ta em đang ở đâu.”
Tôi giãy giụa cúp máy, vừa quay người lại đã thấy Lục Quân đứng không xa, ánh mắt nhìn tôi chằm chằm không chớp.