Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/40UTa763ra
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1.
Nghe tôi nói xong, Kỷ Tùng vẫn chưa kịp phản ứng.
Hàng mày đẹp khẽ nhíu lại.
Anh ta đặt dao nĩa xuống, thong thả dùng khăn ăn lau sạch khóe miệng.
Sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn tôi, ánh mắt đầy khó chịu.
“Trần Trần, em như biến thành người khác rồi vậy?”
Tôi nhấp một ngụm nước trái cây:
“Sao hả, giữa chúng ta không xứng đáng có chút lãng mạn sao? Kết hôn 5 năm, muốn nghe anh nói một câu ‘yêu em’ mà khó đến vậy à?”
Kỷ Tùng đứng dậy, bước lại gần, vỗ nhẹ vai tôi.
“Đừng làm ầm lên. Em biết mà, anh không giỏi mấy lời ngọt ngào. Gần đây nghe nói em có một dự án bị trượt, tâm trạng không tốt? Vài hôm nữa anh có buổi triển lãm thương mại, em đi cùng anh, thay đổi không khí chút.”
Tôi tránh bàn tay anh ta vừa đặt lên vai mình, tiếp tục nói:
“Đợi khi nào thỏa thuận ly hôn soạn xong, tôi sẽ gửi anh.”
Kỷ Tùng nổi giận:
“Trần Trần, em đùa đấy à? Trước thì mang thai, sau đó lại đòi ly hôn? Em bị rối loạn nội tiết rồi à?”
Đúng là tôi bị rối loạn nội tiết thật.
Tôi xưa nay tính khí luôn ôn hòa.
Dù bao năm chinh chiến trong giới kinh doanh,
Tôi vẫn luôn điềm đạm, ăn nói nhã nhặn, chưa từng buông lời thô tục.
Nhưng từ sau khi mang thai, hình như tôi nóng tính hơn thật.
Tôi đứng dậy, ném thẳng điện thoại ra trước mặt anh ta.
“Anh là bên có lỗi, đừng chọc tôi. Nếu để ầm ĩ ra tòa, người mất mặt là anh đấy.”