Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1qPyzlATCb

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 17

17.

Nửa tháng trời Kỷ Tùng không bước chân về nhà, sáng sớm hôm nay lại gọi điện đến:
“Trần Trần, tiệc tối của buổi triển lãm thương mại bên anh đã định vào ba ngày sau. Quà anh nhờ người đưa về nhà rồi, em chuẩn bị nhé.”

Tôi lạnh lùng đáp gọn hai chữ:
“Không rảnh.”

Rồi dứt khoát cúp máy.

Tối đến, tôi hẹn Vi tỷ qua nhà.

Phải bàn với chị ấy về những dự án đã sàng lọc.

Thời gian trước, tôi đã phân tích rõ ràng cho chị ấy hiểu:
Hiện tại có hai việc quan trọng nhất — một là cân nhắc việc giữ hay không giữ đứa trẻ, hai là giành lại quyền chủ động tài sản.

Tôi bảo Vi tỷ tìm cách lập danh sách chi tiết tất cả tài sản dưới danh nghĩa tập đoàn Chương thị.

Sau đó tôi chọn ra một số hạng mục trông có vẻ không nổi bật, nhưng lại có tiềm năng lớn.

“Bất kể dùng cách gì — năn nỉ, giả vờ đáng thương — miễn lấy được những tài sản này, chị sẽ có cơ hội quay lại bàn cờ một cách tương đối thể diện.”

Vi tỷ kinh ngạc trước độ nhạy bén của tôi trong kinh doanh, gật đầu liên tục.

Chị nhìn bản phân tích tôi viết tay sơ lược, bỗng lặng đi rồi mở lời:
“Trần Trần, trước khi đến đây, chị vẫn chưa nghĩ xong có nên giữ lại đứa bé hay không. Nhưng giờ chị đã biết câu trả lời rồi. Đứa trẻ này… không giữ nữa.”

Chị nghẹn ngào nói tiếp:
“Chị không thể tiếp tục sống cùng một người đàn ông ngoại tình. Đã quyết định rời đi, thì điều cấp bách nhất là khôi phục sự nghiệp. Khi bản thân còn chật vật, làm sao cho con một khởi đầu tốt đẹp?”

“Với lại, chị khác em, Trần Trần. Em đủ lý trí. Còn chị thuộc kiểu phụ thuộc, chị sợ nếu sinh con, cuộc sống của chị sẽ chỉ còn xoay quanh đứa bé. Như thế không tốt cho chị, cũng không tốt cho con.”

Chị nắm tay tôi, ánh mắt ướt đỏ:
“Chị cũng hiểu vì sao em giữ lại đứa bé. Năng lực của em đủ để em có bản lĩnh làm mẹ.”

Tôi khẽ gật đầu:
“Tình thân không nằm ở việc sinh hay nuôi, mà ở chỗ nâng đỡ. Thật ra, để Kỷ Tùng trắng tay ra đi chỉ là hình phạt cho anh ta. Còn với con tôi, chẳng thiếu chút tiền đó. Tôi có thể cho con đủ đầy mọi nguồn lực.”

Vi tỷ khẽ hỏi:
“Trần Trần, vậy còn chuyện đứa trẻ thiếu vắng cha, em đã nghĩ đến chưa?”

Tôi nhấp một ngụm nước, bình thản nói:
“Tính cách của một đứa trẻ khỏe mạnh phụ thuộc vào giáo dục. Một người cha tồi và một gia đình đầy áp lực còn tệ hơn là không có. Một người mẹ đủ năng lực, hoàn toàn có thể cung cấp nền tảng giáo dục toàn diện.”

Vi tỷ mắt đỏ hoe, không thể không đồng tình với tôi.

Tôi vỗ tay, đứng dậy:
“Thôi, chuyện nghiêm túc nói xong rồi. Vi tỷ, em cho chị xem chút chuyện thú vị nha?”

Tôi lấy ra vài món ăn vặt lành mạnh, rót thêm nước ép trái cây tươi.

Sau đó bật đoạn video mới nhất từ phòng gym mà thư ký vừa gửi đến.

Tùy chỉnh
Danh sách chương