Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Dù sao thì công chi nhánh là một tay tôi gây dựng nên, ngoài việc ban anh ta tư một ít tiền thì anh ta không quản lý gì cả.
Hơn nữa, chúng tôi vốn đang lên kế hoạch lập công chi nhánh thứ hai.
tôi chủ trì.
Anh ta không muốn mất đi cánh tay đắc lực của tôi.
..
Tạ Sầm có thể nói ra những lời vậy, là anh ta tỉnh ngủ hay là anh ta rằng tôi tỉnh ngủ?
Anh ta còn cố gắng tẩy não tôi:
“ , trong giới , có nhiều người nuôi tình nhân, thậm chí khi kết hôn sống riêng, người khác không sống tốt sao?”
Tôi hỏi: ‘Ý anh là, để tôi hạ thấp chuẩn mực đạo đức của mình, cũng nuôi một tiểu bạch kiểm?”
Anh ta: “…”
Anh ta im lặng.
Một lúc lâu lại nói: “Anh sẽ dứt khoát với Lâm Việt.”
Ha, đồ đạo đức giả!
Anh ta sợ là không dứt khoát được với Lâm Việt.
Vài ngày trước, anh ta sẽ chọn bỏ rơi tôi, đến với Lâm Việt, là Lâm Việt đã tự tử anh ta.
Mối đe dọa tự tử , còn được Lâm Việt tô hồng.
Nội dung trên Weibo cũng đẹp, lãng mạn:
“Bỏ lỡ anh, em sẽ không còn khả năng người khác nữa.”
Ứng với câu: Trẻ con hay khóc nhè sẽ được ăn kẹo.
tôi đã phản ứng lại bằng chặn cô ta, nhiều quá, sợ mình bị lây tinh.
11
Đám cưới tất nhiên không diễn ra đúng dự kiến, Tạ Sầm tuyên bố với bên ngoài là: Hoãn đám cưới.
Anh ta không đồng ý hôn theo thỏa thuận, tôi trực tiếp tìm luật sư, nộp đơn lên tòa án xin hôn.
khi tôi nộp đơn, anh ta mới hoàn toàn hoảng sợ.
Anh ta một lần nữa hạ mình đến tìm tôi:
“ , anh nhất thời hồ đồ, lúc đó Lâm Việt tìm anh để tái hợp, anh đã uống chút rượu nên mới làm ra chuyện hoang đường .”
Tôi không để ý đến anh ta.
đó, anh ta ba bốn ngày lại đến dưới nhà tôi để diễn với tôi màn tra nam hối hận khiến da tôi tê dại.
trớ trêu thay, có lẽ là tôi đã chặn Lâm Việt, Lâm Việt không thể báo cáo với tôi về tiến độ của cô ta với Tạ Sầm, có thể khác để làm phiền tôi.
vậy,có một lần, tôi tăng ca đến đêm khuya.
Khi Tạ Sầm đến đón tôi tan làm, tôi vết son trên cổ áo anh ta.
Ngay cả một màn truy thê cũng không diễn tốt, anh ta còn có thể làm được gì?
Tôi vết son trên cổ áo anh ta và hỏi: “Đây là cái mà anh nói là dứt khoát với Lâm Việt?”
Tạ Sầm: “…”
Tôi: “Tạ Sầm, tốt đẹp thì tụ, tan thì tan, đừng đến làm tôi buồn nôn nữa. Anh biết đấy, tôi không giờ ăn lại cỏ cũ.”
Nửa tháng , Tạ Sầm cuối cùng cũng im lặng.
Có lẽ là đi cãi nhau với Lâm Việt.
Vài ngày , tôi nhận được tin nhắn của Lâm Việt: “Tức , sao cô không đi chết đi.”
Tôi bình tĩnh chế nhạo lại: “Sao thế, tìm chết không hiệu quả nữa sao?”
Có lẽ là cô ta không ép được Tạ Sầm đồng ý hôn với tôi.
Cô ta cũng tìm đến tôi, hẹn tôi ở quán cà phê dưới tòa nhà công , nói rằng có chuyện quan trọng muốn nói với tôi.
Ban tôi không muốn gặp cô ta lại, tôi cũng có thể đi mở rộng tầm mắt về sự đa dạng của các loài.
vậy, tôi đã đi.
Cô ta đến để đâm tim tôi.
Tạ Sầm nói, anh ta và Lâm Việt sẽ tái hợp là uống rượu, Lâm Việt tự động tìm đến.
sự thật là, hơn một năm trước, Lâm Việt sở dĩ sẽ trở về phố A, là Tạ Sầm đưa cô ta về.
Hơn một năm trước, Tạ Sầm đã đi công tác đến phố của cô ta, là Tạ Sầm tìm đến cô ta trước.
Cô ta: “Cô có biết khi Tạ Sầm tìm đến tôi, anh ấy đã nói gì không?”
Cô ta tự hỏi tự trả lời: “Tạ Sầm nói, năm đó không kết hôn với tôi, là nuối tiếc lớn nhất đời anh ấy. Nếu thời gian có thể quay lại, anh ấy thà không cần giàu sang phú quý hiện tại, cũng muốn đi theo tôi, kết hôn với tôi.”
Cô ta cười đắc ý.
Một trò chơi tiền bạc, bị cô ta bẻ cong tình .
Tâm trạng tôi vốn không tốt, đến việc Tạ Sầm đã phản bội tôi hơn một năm nay, tâm trạng càng tệ hơn.
Không muốn cô ta cười, vậy tôi đã hỏi ngược lại cô ta ba câu:
“Bây giờ Tạ Sầm đã kết hôn với cô ? Nếu Tạ Sầm sự cô, tại sao anh ta lại đăng ký kết hôn với tôi? Nếu hai người sự nhau, tại sao đến bây giờ Tạ Sầm không muốn hôn với tôi?”
Nụ cười trên khuôn mặt cô ta biến mất.
Tôi cũng tự hỏi tự trả lời:
“Cô tham tiền của anh ta, anh ta tham chút cảm giác mới mẻ năm xưa đối với cô phai nhạt, hoặc nói khác, là sự xao động có được. Một cuộc tình ngoài luồng mà ngay cả chó cũng không thèm , một giao dịch bẩn thỉu, cũng có thể bị cô sủa tình .”
“Nghe xong, chó cũng “phỉ” một tiếng.”
Lâm Việt: “…”
Lâm Việt bị tôi chọc tức đến mức có chút điên cuồng:
“Tức , tại sao cô không thể buông tha Tạ Sầm?”
Tôi liếc cô ta:
“Làm tiểu tam mà có thể lý trực khí tráng cô, tôi cũng có một lần trong đời. Đừng đến khiêu khích tôi nữa, nếu không, tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt.”
lại, không hả giận.
Tôi dứt khoát cũng đâm tim cô ta:
“Còn nữa, bây giờ là Tạ Sầm đã cân nhắc thiệt hơn, cảm cô chẳng có tác dụng gì, làm anh ta phiền phức, không muốn tiếp tục với cô nữa. Anh ta đến dây dưa với tôi, không là tôi dây dưa với anh ta, hiểu ? Nếu cô sự có chút tác dụng, làm phiền cô nhanh chóng giải quyết Tạ Sầm, để Tạ Sầm hôn với tôi.”
“Một ngày không hôn, tôi một ngày khó chịu.”
Khuôn mặt Lâm Việt khoảnh khắc trắng bệch.
Ha, một kẻ phế vật sống dựa đàn ông.
để có thể hôn với Tạ Sầm nhanh hơn, tôi sẵn sàng cung cấp cô ta một con đường tắt, tôi nói:
“Có thời gian đến đây chịu trận với tôi, còn không bằng lấy lòng mẹ chồng tương lai của cô.”
12
Chọc tức Lâm Việt xong, ra khỏi cửa vừa vặn gặp Tống Viễn.
Không biết Tống Viễn đã nghe được lâu, vẻ mặt khó tả, nói:
“Cô cũng có thể nhịn được sao? Lên tát cô ta hai cái, để cô ta nhận rõ tế.”
Tôi liếc Tống Viễn: “Không muốn đồn đồn rồi, ầm ĩ lên, ảnh hưởng đến danh tiếng công .”
Tống Viễn gật có điều suy :
“Cũng đúng, công còn có phần của tôi, không thể xúi giục vậy được.”
Tôi: “…”
Tống Viễn nhất định kéo tôi đi ăn trưa cùng, ra là để hóng hớt, còn bày ra tư là cổ đông của công , nói:
“Tôi chuyện tôi có quyền được biết, cô là người ra quyết định của công , lỡ cô với Tạ Sầm không giải quyết ổn thỏa, tôi sẽ tránh rủi ro trước, rút vốn.”
Tôi: “…”
Tống Viễn: ‘Cô biết đấy, lúc tôi tư, hoàn toàn là cô là người cuồng công việc, nhất định có thể kiếm được tiền tôi. Bố tôi lúc đó còn bảo tôi đừng có hồ đồ bị lừa, khuyên tôi từ bỏ.”
Đúng vậy, Tống Viễn là một phú nhị đại, muốn tự mình làm, không muốn dựa bố mình.
Anh ấy nói cũng là sự thật, lúc đó để kéo Tống Viễn góp vốn, tôi đã uống với anh ấy ba trận rượu, cuối cùng mới hạ gục được Tống Viễn.
Có lẽ đã hơn một tháng, tôi sự không nói với ai về chuyện của tôi, Tạ Sầm và Lâm Việt, cứ giữ trong lòng khó chịu, dứt khoát kể hết Tống Viễn. Thậm chí cả câu nói của Tạ Sầm “Trong giới có nhiều ông chủ nuôi tình nhân” cũng nói ra.
Tống Viễn nghe xong, quả nhiên là câu: “ đương mù quáng hại chết người, Tạ Sầm làm chuyện , là không định làm người nữa rồi, không?”