Sau khi tiểu thư lên tiếng cãi lại Tiêu Tễ Vân, hắn tức giận ban cho ta một đôi hoa tai mã não.
Cả người hắn toát lên khí chất cao quý, cất lời khen ta.
“Tuy ngươi là nha hoàn hầu hạ Tô Đường Nguyệt nhưng nhan sắc và vóc dáng lại không hề thua kém nàng ta.”
“Nếu đeo chúng, chắc chắn ngươi sẽ càng thêm diễm lệ.”
Dù ta biết sớm muộn gì hắn cũng sẽ làm hòa với tiểu thư nhưng ta vẫn vì hắn mà cởi y phục.
Mỗi ngày, ta cùng hắn ân ái trong thư phòng từ chiều tà cho tới rạng sáng.
Ta còn cố ý để tiểu thư tận mắt chứng kiến cảnh này.
Nàng ta giễu cợt ta là kỹ nữ nhờ hai lạng thịt trước ngực mà được sủng ái.
Nàng ta nguyền rủa sau này ta sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Ta khẽ cười một tiếng, rồi hung hăng tặng cho nàng ta một cái bạt tai.
Từ khi nào, một con ca kĩ mạo danh lại dám ngang ngược đến vậy?