Có NgườI ChịU Thương Ta, CuộC ĐờI Đủ Vui Vẻ RồI

Có NgườI ChịU Thương Ta, CuộC ĐờI Đủ Vui Vẻ RồI

Hoàn thành
6 Chương
14

Giới thiệu truyện

Ta sinh ra ngu ngơ, chỉ là một kẻ cung huyết

Ta từ lúc sinh ra đã si ngốc, khi được phụ thân đưa về phủ, đã gặp được đại tỷ – người mang thân bệnh tật yếu ớt.

Hóa ra, phụ thân đón ta về, chỉ vì muốn lấy huyết nơi tim ta để điều chế thuốc cứu tỷ.

Kỳ thực, đại tỷ rất tốt.

Nàng dù thân bệnh trầm trọng vẫn nguyện dấn thân tuyết trắng, ra mặt bảo vệ ta.

Nàng cho ta điểm tâm ngọt lành, dạy ta đọc chữ học kinh, còn đưa ta đi hội hoa đăng vui náo.

Tỷ tốt lắm.

Tốt đến mức… người ta mà ta thương thầm, cũng hỏi ta:

“Tỷ tỷ ngươi… có ưa cổ tịch trân thư chăng?”

Ta gật đầu thật mạnh:

“Thích lắm!”

Chỉ là, ta không hiểu sao lòng lại chua xót, rồi ngay sau đó, lại thấy vui mừng.

Tỷ tỷ sắp khỏi bệnh rồi.

Còn ta, sắp chết rồi.