Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
họ phá lên:
– Chú mê tín thật đấy! Nếu vậy thì mấy người đầu bếp là đàn cả, họ phải xui cả đời ? Tôi quen nhiều đầu bếp lương tháng hơn chục triệu kia kìa!
Bố tôi đỏ bừng, cứng họng.
Chú út thế thêm dầu lửa:
– Anh Hai , thời nay còn trọng nam khinh nữ sao? Chính vì tư tưởng cổ hủ đó, anh xem nuôi Dương Huy thành cái dạng gì – gần ba mươi tuổi vẫn tay trắng.
Em tôi vẫn ngồi một bên chơi game, buồn quan tâm.
Nghe có người gọi tên mình, nó ngẩng đầu:
– Gọi tôi ?
Chú út khinh bỉ:
– Cứ chơi đi cháu.
– Ai chấp nhặt một thằng ngốc bao ?
Cả bàn ồ.
Bố tôi tối mực.
Hồi lâu mới quay sang mẹ:
– Bà đi đi.
Mẹ tôi miễn cưỡng đứng dậy xuống bếp.
Tôi thì khẽ thì thầm cảm ơn họ.
ấy siết nhẹ tay tôi, không nói gì thêm.
Suốt bữa cơm, mọi người cứ xoay quanh tôi trò chuyện, dù bố tôi cố đổi chủ đề về em tôi, ai ý.
bữa, về tới nhà, bố tôi sa sầm :
– Cao Tuyết Vân, tao không nhận ra mày thích ra vẻ vậy!
– Mày tưởng người ta khen mày là thật lòng ? Toàn là khen xã giao thôi! Đến cả thể diện của bố mẹ, em trai mày mày không cần, loại người mày, đừng mong có thành công!
Tôi sảng khoái:
– Con thích ra vẻ đấy. Chắc do di truyền từ bố. Em con có mỗi hộp bánh trung thu đem ra khoe được cả buổi, con học theo thôi .
– Còn chuyện thành công, bố cả đời có chút thành tựu nào, còn dạy con cái gì? Thôi đi!
tái xanh vì giận:
– Mày dám cãi lời tao?!
Tôi không buồn nói thêm, xách đồ bỏ đi.
Bố mẹ tôi chạy theo, tôi leo lên , bố tôi hét lên:
– này đâu ra? Mày không bảo không có tiền ? còn tiền ?
Tôi :
– Dĩ nhiên là tiền bạn thân con cho vay .
Mẹ tôi lập tức chen :
– Con bé bạn thân mày giàu thế, mày cầm tiền người ta nghĩ đến mình. Em mày lớn , không cho nó cái nó vợ ?
Tôi mỉm :
– Không được đâu mẹ ạ. Bạn con ghét nhất đàn vô tích sự. Nếu biết con tiền cho em, chắc chắn sẽ bắt con trả nợ ngay, còn tuyệt giao nữa cơ.
– Mẹ lo cho em trai quá thì đi khuyên nó chăm kiếm tiền đi.
Bố tôi lạnh giọng:
– Mày có bản lĩnh nên bỏ mặc em mày chứ gì? Lương tâm mày đâu? Không thể đối xử tốt em một chút ?
Tôi bật :
– kia nhà, con hết việc của nó, bị đuổi ra ngủ ngoài kho, là do ai? Nói con không đối xử tốt nó, nó có bao tôn trọng con chưa?
– Còn nữa, bố mẹ , tổ tiên nói đúng: “Con cái không hòa là do cha mẹ không có đức.” Quan hệ con em bây vậy là tại bố mẹ thiên vị quá rõ ràng.
Bố mẹ tôi tức đến run rẩy cả người.
Tôi nổ máy, phóng đi thẳng.
Ba tháng , tôi chính thức dọn nhà mới.
cắt đứt liên lạc người nhà.
Tôi nhờ họ cố tình lan tin rằng tôi ra nước ngoài việc, vài năm mới về.
Còn khu tôi , tôi sợ họ tìm đến. Khu này không có thẻ cư dân hoặc chủ nhà đồng ý thì không thể được.
Tôi ra đều lái , đi bằng hầm nên họ có tìm .
Thời gian này, tôi sống vô cùng hạnh phúc.
Từ Dao ghé chơi, kể tôi nghe tin tức nhà.
buổi tiệc họ hàng lần , bố tôi trúng tà, nhất quyết phải nhà cho em tôi.
Nhưng không có tiền.
liền đi vay 20 vạn tiền lãi cao, em tôi tiền cọc, bằng mọi giá muốn thể diện họ hàng.
Nhưng em tôi thì…
Vốn dĩ nghèo bỗng có tiền, vừa có 20 vạn trong tài khoản lên mây.
Đi khắp nơi khoe khoang, bảo là mình sắp đi xem nhà, sắp đặt cọc.
Có người chỗ cũ biết chuyện, lập bẫy dụ nó.
Ban đầu nó thắng vài vạn, nó ham, chơi lớn.
Kết quả: 20 vạn thua sạch trong một đêm.
Bố mẹ tôi tức phát điên, gom hết tiền nhà đi trả nợ, còn không đủ tiền lãi.
Gọi cho tôi thì không liên lạc được – tôi đổi số.
Bọn cho vay nặng lãi dễ tha – bắt cả ba đi trả nợ, không thì chặt tay, chặt chân.
Bố phải đi giữ cửa, mẹ đi tạp vụ, em thì đi khuân vác.
Ba người lương tháng đều bị bên cho vay giữ , mỗi tháng được vài trăm nghìn ăn cơm.
Từ Dao dặn tôi:
– Đừng có ló ra ngoài, bị họ tìm là tiêu. Bây nhà cậu rối tung , cậu về là phải gánh.
Tôi biết rất rõ điều đó.
Tết, tôi và Tô Tình quyết định chuyển Hàng Châu – nơi có nhiều cơ hội hơn cho dân thương mại điện tử.
Tô Tình – đại giàu có – sẵn nhà, chúng tôi việc xách vali đến .
Chuyện nhà? Tôi không nhìn, không nghe, không bận tâm.
Tôi sẽ giang tay đón cuộc sống tươi đẹp của mình!
(HẾT)