Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8KgbUSTSUf

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

4

Tôi: Đùa ? thì đừng về nhé, tớ mua xong sẽ tìm cậu.

Từ Dao: OK, chỗ cũ, hẹn ăn.

Tôi dở khóc dở .

Thảo bố tôi đi khoe khoang dữ vậy – thì là muốn “lăng xê” em tôi đi xem mắt!

Trời ơi, đúng kiểu cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.

Em tôi học hành dang dở, chưa tốt nghiệp nổi đại học, khi Từ Dao tốt nghiệp đại học hạng nhất, lại xinh đẹp, dáng chuẩn, hiện là giáo viên múa, lương tháng hơn 20 triệu.

em tôi, ngay cả vệ cũng bị loại.

Bố mẹ tôi đeo cái kính màu hồng cỡ mới nghĩ Từ Dao thể ưng em tôi?

Tôi chọn được hết điện nhà, nhưng chưa nói .

Mẹ Từ Dao nhiệt tình:

– Chọn được rồi thì đặt luôn đi con. Yên tâm, quen cũ, mà Dao lại là bạn thân, dì sẽ giá tốt nhất, tặng thêm quà, đảm hài lòng.

Bố tôi được tâng bốc thì khoái chí, vung tay đặt luôn.

Tôi thản nhiên lên tiếng:

– Bố, nhà em con thì bố quyền quyết ?

Mặt ông khựng lại, không nói nổi.

Tôi suýt bật ông giả vờ quên mất là đang nói dối .

Mẹ tôi thấy không ổn, vội :

, bố mẹ quên mang , con trả trước đi nhé?

Bố mẹ Từ Dao bắt đầu lúng túng.

Tôi im lặng.

Bố tôi trừng mắt, nhỏ giọng gằn từng chữ:

– Đừng mất mặt bố.

Tôi cất cao giọng:

– Mất mặt cơ? Con không em con mua nhà . Hôm qua bố con tới đây mua nhà mới của con cơ mà?

– Sao giờ lại thành nhà em con rồi?

Bố mẹ Từ Dao sững sờ nhìn bố tôi.

Mặt ông… xanh lè.

Mẹ tôi vội chữa cháy:

– Ờ đúng rồi, bố nhớ nhầm, là mua nhà, chứ Dương Huy thì chưa đâu. Hôm nay bọn tôi đi theo là giúp chọn thôi.

Không khí vô cùng lúng túng.

Mẹ Từ Dao nhanh trí:

– Ồ, hóa mua nhà ? Giỏi quá chừng, tuổi mà đã tự mua được nhà rồi, đáng khâm phục!

Mẹ tôi gượng gạo.

bố tôi thì mặt cứng đờ, không nói .

Vì không thể lấy công của con gái mà khoe con trai nữa, nên lòng ông tức muốn nổ phổi.

Tôi đặt hàng, thanh toán cọc.

Bố Từ Dao không ngớt lời khen:

là người xuất sắc nhất hệ sau của nhà mình . Tự mua được căn nhà lớn , bố mẹ phải tự hào lắm.

– Mà cũng nên em cố gắng phấn đấu, chị mà em lại chẳng thì sao được?

Mặt bố tôi ngày càng khó coi.

Hồi trước ông toàn đi xem bói em tôi, nói số giàu sang phú quý, khoe thiên hạ mãi.

Giờ thì 28 tuổi vẫn ăn bám, không nghề nghiệp, nên ông mới phải dựng chuyện “gán ghép” con gái nhà người ta.

Nhưng tôi sao thể ông lấy công của tôi “cục cưng” của ông chứ?

Rời cửa hàng điện máy, mặt bố tôi vẫn tối sầm.

Tôi chẳng buồn quan tâm, định đi tìm Từ Dao ăn cơm.

Ông ho mạnh một tiếng gọi tôi lại:

– Mày không cái gọi là “một người vinh, cả nhà vinh” ? Mày mất mặt tao và em mày như vậy, tưởng người ta sẽ coi trọng mày ?

Tôi :

– Thì con không phải người nhà nữa ? nhà không con luôn?

– Nếu bố muốn đoạn tuyệt thì con sẵn sàng, khỏi phiền!

Bố tôi tức mức muốn giơ tay tát, nhưng tôi chẳng thèm sợ.

Tôi quá hiểu ông rồi – sĩ diện, chỉ giỏi bắt nạt người nhà, ngoài xã hội thì như mèo ướt.

Mà nói , em tôi cũng giống ông – hèn yếu nhưng sĩ diện.

Tôi nhìn ông đang giận run lên, phất tay bỏ đi.

Mẹ tôi gọi theo, tôi cũng ngơ.

Gặp Từ Dao, chúng tôi tám chuyện đủ thứ.

Cô ấy :

– Bố mẹ tớ cứ suốt ngày giục cưới, phiền c.h.ế.t được.

Tôi nói:

– Tớ thì đỡ hơn, bố mẹ tớ chẳng quan tâm sống c.h.ế.t tớ , chỉ cần đưa về là được.

Rồi tôi nhắc:

– Từ Dao, , em tớ không đâu, đừng tin lời bố mẹ tớ.

Cô ấy phá lên :

mà! Hồi đi học toàn bắt nạt cậu, tớ nhớ hết!

Tôi mới yên tâm.

Từ Dao lại hỏi:

– Nghe cậu mua nhà rồi ? Đỉnh ! Khi dọn về tớ mừng tân gia?

Tôi tính toán:

vài tháng nữa, hết mùi sơn hẵng chuyển.

Cô ấy gật đầu.

Về nhà, Tô Tình hỏi tôi mua điện rồi.

Tôi kể lại mọi chuyện.

Tô Tình vừa đắp mặt nạ vừa tức:

– Bố mẹ cậu quá đáng ! Lấy công của cậu em cậu đi khoe, định lừa người ta xem mắt?

Tôi gật đầu.

Cô ấy bất mãn:

– May mà hồi đó cậu nói là vay tớ mua nhà. Nếu bố mẹ cậu dám tìm tớ, tớ c.h.ử.i đứa em cậu sấp mặt luôn!

Tôi :

không đâu. Giờ họ lương tháng của tớ đều phải trả nợ rồi, chỉ c.h.ử.i tớ vô dụng thôi, chứ không đòi nữa.

Tô Tình chợt nhớ đó, gửi tôi một địa chỉ:

– Đây là cửa hàng nội thất người quen của tớ, cứ báo tên tớ là được giá tốt.

– Tuyệt vời!

Tôi lập tức kết bạn người đó.

– Tuyệt vời!

Tôi vui mừng kết bạn ngay chủ cửa hàng nội thất.

Hôm sau, tôi lái xe khu nội thất. Không ngờ lại nhìn thấy một bóng dáng quen quen – chính là em trai tôi.

Hình như đang bốc vác ở đây.

Tùy chỉnh
Danh sách chương